Bảo Bối Tình Nhân Của Kiến Trúc Sư

Bảo Bối Tình Nhân Của Đại Sư Hạ Vũ Chân Ái Hệ Liệt Hoàn Thành
Tên Khác:
Tác Giả:
Sở 4
Tình Trạng:

Các người dùng sẽ hiểu truyện Bảo Bối Tình Nhân Của Kiến Trúc Sư được viết bởi tác giả Hạ Vũ.

Bạn đang xem: Bảo bối tình nhân của kiến trúc sư

Nhìn vào ta cứ tưởng phía trên là một câu chuyện có kết thúc đẹp tuy nhiên đằng sau lại là một trò ảo thuật...Nhờ vỏ bọc mặt ngoài hoàn hảo của mình, Cổ Hách Tuyền khiến cô là 1 trong người con gái yếu mượt gật đầu yêu anh, tưởng rằng cô còn là một phương châm sống tinh thần của anh ý cho tới ngày lúc này.Nhưng thực ra những gì bên phía trong vỏ bọc của anh đều vị anh vẽ mà ra, nó hoàn hảo đến mức cô ko thể nhận thức đâu là thực tại, đâu là ảo giác nữa.
Rèm hành lang cửa số color vàng nphân tử buông xuống, tnóng màn dày đậy không còn toàn bộ ánh sáng phía bên ngoài, trên bàn đặt chiếc đèn ngủ Tdiệt Tinc Cầu phân phát ra ánh sáng vừa đủ ảo.Trong phòng để ngủ, chăn uống màu rubi nphân tử cổ xưa và gối nằm phần đa bị rơi xuống sàn bên, bên trên giường to white color, song đường thể cute quấn rước nhau như không lúc nào xa lánh."Ư. . . . . ." Tiếng kêu yêu thương kiều ngọt ngào thướt tha nhỏng nước như mong mỏi giành luôn luôn hồn phách.Cô gái sống vào lồng ngực dày rộng lớn rét rộp của bạn con trai, một tay của anh ấy đỡ sau đầu cô, một tay tê nâng eo hẹp lên, vị giác thân thiện dò vào trong môi đỏ, tsi mê lam hôn cô thiệt sâu.Áo từ từ rơi xuống, lộ ra thân thể mơn mởn mềm mịn white nhỏng tuyết, bên dưới ánh sáng long lanh bên trong, body toàn thân trngơi nghỉ bắt buộc sáng bóng nhỏng trân châu lung linh.Thân thể quyến rũ như châu ngọc lan sáng như thế sao anh rất có thể ko yêu, sao anh có thể ko cưng chìu, ko luyến nhớ tiếc mang đến được? Bàn tay bạn đàn ông tương đối sử dụng sức, hận thiết yếu mang cả thân thể cô bé mình mếm mộ hòa hợp không còn vào thân thể của bản thân mình."A. . . . . ." Lạc Tiểu Hòa rêи ɾỉ nho nhỏ tuổi, tay trắng giơ cao, kết hợp ôm cổ của fan đàn ông.Bọn chúng ta chưa phải ko có những lúc thân mật, anh tmùi hương tiếc nuối cô còn bé dại, vẫn luôn luôn luôn dừng lại đúng vào lúc, tuy thế từ bây giờ tị tức tích điểm lâu dài, cùng rất cô e lệ tỏ tình, khiến cho anh cảm thấy không thể liên tục chờ đón nữa!Cô là của anh! Bảo bối của anh, cô nàng của anh ý, là phương diện ttránh nhỏ của anh! Anh ước ao mặt cô suốt thời gian sống xuyên suốt kiếp! Những tên có phát minh mong muốn giật bảo bối của anh ý, toàn bộ phới xa một chút đi!Môi mỏng dính dọc theo cổ white nlỗi tuyết tđuổi nhiều năm xuống xương quai xanh tinh xảo, xống áo bên trên người cũng thuận cầm rơi xuống thắt sườn lưng, trưng bày ra nửa fan bên trên vừa đủ.Thân thể của cô ấy khôn xiết đẹp mắt, domain authority thịt tương xứng, con đường cong mhình họa khhình họa ưu mỹ, rõ ràng còn là một thiếu nữ non nớt, lại sở hữu sự dụ hoặc thân thể của cô gái nhỏ dại trưởng thành và cứng cáp, mặc dù mang áσ ɭóŧ bằng bông trắng cổ hủ không có những mặt đường viền hoa khơi gợi, càng không có sự thạo sexy nóng bỏng tuy thế cũng đủ làm anh dễ dãi rơi vào tình thế sóng trào du͙ƈ vọиɠ."Bảo bối. . . . . ." Cổ Hách Tuyền rỉ tai, bàn tay dò cúc áσ ɭóŧ mỏng dính manh sau lưng toá ra, bầu ngực sữa mượt mà nlỗi măng mùa xuân trong nháy mắt phơi bày trước đôi mắt chlặng ưng yên lặng.Cô gái trần trụi nữa người bên trên, theo hễ tác của anh ấy, ngượng ngùng nhắm nhị mắt lại, hô hấp dần dần liên tiếp, nhũ hoa White mềm khẽ phập phồng."Đừng thứa hẹn thùng, em khôn cùng đẹp, nơi này. . . . . . Cũng hết sức mềm." Anh vừa nói vừa ko kết thúc vuốt ve sầu trêu nghịch, ưa chuộng không thích buông tay."Ưʍ. . . . . ." Cô thsinh sống gấp, theo bạn dạng năng ưỡn cong bạn, đa số đồ ngăn trở giữa nhì tín đồ họ tổng thể rơi xuống đất, Cổ Hách Tuyền cải thiện đôi tuyết nhũ vừa trổ mã hoàn mĩ, lấy đỉnh nhũ color hồng nlỗi đóa hồng nhát gan ngậm vào miệng mút ít một biện pháp đói khác."A. . . . . . Ưʍ. . . . . ." Hơi thsinh sống của Lạc Tiểu Hòa mỗi lúc càng dồn dập, nhì lô má nhỏng lửa, bất lực mặc cho tất cả những người con trai hái.Ngón tay bé nhiều năm dọc từ con đường cong eo nhỏ nhắn linch lung trượt cho bên đùi mềm mại và mượt mà, Lạc Tiểu Hòa không an tâm ưm một giờ đồng hồ, gồm chút khiếp sợ cong đôi chân dẻo quẹo lên, anh trấn an ngước đầu hôn lên cái miệng bé dại nhắn ngọt ngào và lắng đọng khẽ nhếch, thân thể to lớn nửa quỳ, chen vào giữa nhị chân đẹp nhất trực tiếp tắp.Qυầи ɭóŧ lụa mỏng tanh manh bao quanh loại mông mượt mà mật đào, đôi mắt anh như lửa, để ý chú ý cánh hoa color hồng mềm mại và mượt mà khôn khéo, xúc cảm hạ thể mình sẽ sưng phồng chắc là đang vỡ vạc tung mất, anh ko chút ngần ngừ hôn lên cnóng địa lắng đọng của phái nữ!"A! Đừng. . . . . ."Lạc Tiểu Hòa bị hành động của anh dọa hại, Đại ca ca tại sao có thể. . . .

Xem thêm:

. . cũng có thể ăn chỗ kia của cô ấy chứ?Bàn tay rứa sống vòng hai mảnh khhình họa trượt vào sau cùng sườn lưng, thổi lên bờ mông mềm mại, vào tương đối thsinh hoạt toàn bộ các là mùi hương tươi non đặc điểm của thiếu phụ, xay anh mong mỏi nổi điên.Đầu lưỡi linch hoạt thỉnh phảng phất êm ả, thỉnh thoảng lại gia tăng lực đạo liếm liếm cánh hoa nho nhỏ dại dễ thương, vị giác dọc từ cánh hoa dần dần tiến vào mật cồn, vẽ ra nhiều hóa học lỏng và ngọt ngào hơn, tiếp đến đặc trưng đói khát rước mật nước toàn thể nuốt vào."A. . . . . . A. . . . . . Đại. . . . . . Ca ca. . . . . ." Lạc Tiểu Hòa vừa mắc cỡ vừa sợ hãi, bị anh trêu chọc tập đến mức thngơi nghỉ hổn hển, thân thể nhỏ dại xinc ko hoàn thành run rẩy, muốn khẩn khoản anh tạm dừng, tuy nhiên thanh khô âm lại vỡ vụn nói không ra câu làm sao rất đầy đủ.Giờ phút này, giờ kêu mềm mại ngoan ngoãn so với thông thường càng thêm mị hoặc lòng người, dưới hạ thân của Cổ Hách Tuyền bây giờ dục hỏa đốt càng những, ngừng khoát đem môi hớp một hớp hoa dịch ngọt ngấy, vùng lên nặng trĩu năn nỉ chặn lại cái miệng nhỏ tuổi nhắn của cô, lưỡi lâu năm bá đạo cuốn lấy loại lưỡi nhỏ dại tươi mát, hôn hết dạ.Mùi vị kỳ tai ác để cho đầu óc Lạc Tiểu Hòa choáng váng, cô lần khần làm sao, theo bản năng ý muốn tách né, bàn tay của anh ý từ bây giờ sẽ nhằm thân nhị chân cô tìm kiếm nhụy hoa mềm mịn nhẹ nhàng xoa nắn."Ngô. . . . . ." Cái loại cảm giác cơ dở hơi đó cho tới bây chừ trước đó chưa từng gồm, giống như mẫu điện xông thẳng lên não của Lạc Tiểu Hòa, thân thể mềm mịn và mượt mà biến thành vũng nước, cảm hứng hình như mình sẽ lửng lơ.Anh khó khăn rời đi môi của cô ý, sinh hoạt bên tai cô nói thiệt nhỏ: "Tiểu Hòa, hãy chú ý anh."Lạc Tiểu Hòa vâng lời xuất hiện đôi mắt Đen sương mù, thứa hẹn thùng chuyển mắt nhìn anh. Kinc nghiệm vừa new cao triều khiến toàn thân cô mềm yếu vô lực, bên trên domain authority làm thịt white nlỗi tuyết ửng lên một tầng nhan sắc hồng đáng yêu càng rượu cồn lòng tín đồ.Đôi đôi mắt chyên ổn ưng trìu thích quan sát trực tiếp vào đôi mắt ntạo ngô tê, anh tìm được tay của cô, mười ngón tay giao nhau, "Sẽ có chút ít đau, bởi vì anh nhịn một chút, được không?""Dạ. . . . . ." Cô ngượng gạo ngùng đáp một giờ đồng hồ, rứa chặt bàn tay to rộng lớn của anh."Bảo bối ngoan." Anh hôn cô thiệt sâu, tách ra bắp đùi trắng mềm, nam căn cứng ngắc sống lối vào ướŧ áŧ trên dưới cọ gần cạnh cho nhau vài lần, new động thân từng chút, từng chút một đủng đỉnh tiến vào.Lạc Tiểu Hòa không thoải mái rên vơi một giờ, anh nhanh chóng tạm dừng, ngón tay snạp năng lượng sóc massas viên hoa châu nho bé dại núp nghỉ ngơi vào cánh hoa quyến rũ và mềm mại kia, ý đồ vật khiến cho sâu vào hoa vai trung phong máu ra các chất lỏng hơn.Khúc dạo bước đầu tuy nhiên anh đang kiên nhẫn làm cho không thiếu thốn, nhưng mà thân thể cô bé bỏng nhỏ lần trước tiên biết mùi vị hoan ái, nhức xót vẫn tất yêu tránh khỏi. Khi phái nam cnạp năng lượng cứng ngắc to Khủng của anh ấy xâm nhập sâu rộng vào bên trong, ngập vị trí sâu độc nhất bên trong mật huyệt êm ấm thì Lạc Tiểu Hòa nức nlàm việc nghẹn ngào một tiếng, nước đôi mắt sống lưng tròng rã, liên tục thlàm việc bạo dạn, toàn thân cũng buộc chặt, khu vực kín mút ít mang anh càng chặt."Ngoan, buông lỏng. . . . . . Nếu không đã đau nhức hơn." Cổ Hách Tuyền đau lòng ko xong xuôi hôn khuôn phương diện nhỏ tuổi nhắn ướt các giọt mồ hôi của cô ý, bàn tay cũng ko xong tra cứu đa số giải pháp vuốt ve khu vực dễ dung động của cô ấy, hy vọng cho cô buông lỏng."Đau. . . . . ." Cô nước đôi mắt sống lưng tròng rã tố giác, cảm giác giữa nhị chân hệt như tất cả ngọn lửa đã đốt, dị đồ dùng thô to nóng bỏng đột nhập giữa đùi cô làm cô vừa tởm vừa sợ."Anh không rượu cồn, báu vật, chớ hại, một lúc là xuất sắc rồi." Anh hôn lên đôi mắt đầy lệ của cô ý, ko kết thúc dịu ru, cần sử dụng không còn tổng thể lý trí kìm hãm xung hễ ao ước rong ruỗi vào cơ thể cô, thô cứng vẫn chôn sâu sinh sống trong hoa huy*t lúc nào cũng ẩm ướt nhỏ hẹp, chỉ cảm giác bên trong cô như tơ lụa ấm cúng, bao bọc anh thiệt dễ chịu và thoải mái.Một dịp lâu sau, Lạc Tiểu Hòa mới cảm giác ko đau buồn như trước nữa, nhưng lại phái mạnh căn thô sáp của anh vẫn gặm địa điểm đó, không hề tất cả tín hiệu ra đi, trở lại ngày càng nóng rực rắn rỏi, làm cho cô vừa căng cứng vừa khó tính.Cô theo bạn dạng năng vận động thân thể lại tạo nên Cổ Hách Tuyền khẽ rên rĩ.