CHẾ ĐỘ CHIẾM HỮU NÔ LỆ Ở PHƯƠNG TÂY

Trong đoạn này, sách nói rằng khu đất đai ngơi nghỉ Balkans cùng Italia “không tương xứng để trồng lúa, đề nghị trồng thêm các loại cây lưu giữ niên”. Bên cạnh đó hầu như không đả động mang đến nông nghiệp.

Bạn đang xem: Chế độ chiếm hữu nô lệ ở phương tây

Đầu tiên, điều này vận dụng chủ yếu cho khu vực “Hy Lạp” ngơi nghỉ phía nam Balkans. Không áp dụng cho Italia (thung lũng sông Po, vùng Etruria, Sicilia là các vựa lúa mì phì nhiêu của La Mã), với càng không thể vận dụng cho Đế chế La Mã.

*

Tiếp theo, họ đang nói về các nền văn minh, mà điều kiện thứ nhất để chúng rất có thể hình thành, là nông nghiệp trở nên tân tiến và lương thực dồi dào. Nhờ gồm lương thực dồi dào, thì số lượng dân sinh mới có thể tăng cao và tập trung đông đúc, tạo nên các thành thị, trình độ hóa lao động, phân hóa giai cấp, và biến một nền văn minh.

*

Các cây lưu lại niên (nho, olive…) không thể sửa chữa ngũ cốc, bọn chúng chỉ hoàn toàn có thể bổ sung. Technology chưa phát triển, giao thông vận tải khó khăn, chẳng ai rất có thể xây dựng đương đại nhờ nhập khẩu lương thực, chưa tính các nguy hại chính trị liên quan. Lương thực đó phải tự túc, quan trọng đặc biệt trong giai đoạn đầu (sau đó, các thành bang phệ mạnh có thể dựa vào ở trong địa, liên minh và đối tác thương mại để cung cấp thêm lương thực, khiến cho dân số thừa qua khả năng tự sản xuất, như Athens)

Phải có lương thực dư thừa, thì mới có thợ thủ công, vì bạn dạng thân thợ không chế tạo lương thực. Nông sản là khía cạnh hàng đặc biệt trong thương mại dịch vụ đương thời.

Tóm lại, nói rằng khu đất đai của Hy-La không phù hợp để trồng lúa là một trong sự dễ dàng và đơn giản hóa và đánh đồng gây đọc nhầm, với rằng nông nghiệp túng bấn (như một số bạn hiểu) lại càng không đúng nữa.

Dường như, biện pháp nói của SGK tạo cho nhiều người cải tiến và phát triển cái ấn tượng rằng La Mã và các thành bang Hy Lạp là các non sông hàng hải, xuất sắc đi biển, ưa sắm sửa hơn là làm nông.

Điều này có phần như thế nào đúng hơn với người Hy Lạp, hay ít nhất với Athens cùng vì họ tất cả vị trí địa lý, thể chế bao gồm trị… thuận lợi cho giao thương mua bán (không thể đánh đồng với tất cả các quốc gia Hy Lạp). Với lại khôn xiết sai khi nói về La Mã.

Xem thêm: Điểm Chuẩn 2016 Học Viện Hàng Không Việt Nam Tuyển 960 Chỉ Tiêu

Người La Mã không hề tốt đi biển. La Mã nằm bên trong đất liền, “thành phố của 7 ngọn đồi”, họ là một nền văn minh bằng lòng nông nghiệp. Giới thượng lưu La Mã coi nghề nông là cừ khôi và thuần khiết, thể hiện một trong những cuốn sách mà người ta để lại mang lại hậu thế. Thủy quân La Mã dựa đa số vào các dân tộc bị trị trong đế chế để cung ứng nhân lực và kĩ thuật.

CHIẾM HỮU NÔ LỆ

Với Hy Lạp thì lực lượng bầy tớ rất đông, một vài ước tính cho thấy nô lệ có thể chiếm đến nửa dân sinh ở một vài thành bang (như Athens), và đơn lẻ là chiếm phần số đông, như sống Sparta. Dường như như một lượng lớn quân lính này là gia nô, bởi không có nô lệ, với những người Hy Lạp, là dấu hiệu của fan nghèo (“tôi nghèo quá, giờ đề xuất tự có tác dụng hết những việc, nhưng chẳng gồm lấy một quân lính giúp việc cho tôi” – Lysias, For the Invalid). Nhưng mà bạn nhận ra điều gì sinh sống trên không? vẫn còn một nửa là dân tự do, đa số họ chỉ là dân dã thôi.

*

Với Đế chế La Mã, họ có các số liệu với nghiên cứu ví dụ hơn. Các ước tính của Walter Scheidel cho thấy lực lượng bầy tớ dao động xấp xỉ 10% tổng dân sinh của Đế chế, còn riêng rẽ Italia là 15-25%. Tỉ lệ nhà nô cao hơn nữa nhiều ở những thành thị, nhưng đa phần họ chỉ sở hữu 1-2 nô lệ. Điều đó có nghĩa là gì? 1 – tầng lớp lao động chính ở Đế chế La Mã là fan dân tự do, và 2 – phần lớn quân lính là gia nô (mà thực tế là họ có thể mua được tự do cho mình, tốt nhất là các quân lính có học tập thức).

Cho nên, lẽ ra cấp thiết mô tả nô lệ như lực lượng lao động chính duy nhất của thế giới Hy-La và bỏ qua mất những con người bình dân, tự do thoải mái trong làng mạc hội ấy.

*

Thặng dư hoa màu là nền tảng của văn minh; thời cổ đại, tao nhã hình thành ngơi nghỉ đâu, có nghĩa là ở đó tất cả nông nghiệp cải cách và phát triển và hoa màu dư dả, cho dù ở các mức độ không giống nhau. Thế hệ nào kiểm soát và điều hành được chế tạo lương thực, ở phần nhiều mọi quốc gia, và tính đến bây giờ, vẫn có tác động chính trị dạn dĩ mẽ, bởi lẽ vì “Văn minh trái đất và sự lếu láo loạn vô cơ quan chính phủ chỉ biện pháp nhau 9 bữa ăn.” (Alfred Henry Lewis).

Định kiến rằng nông nghiệp phương Tây (mà rõ ràng là Hy La) thời cổ nhát phát triển, tốt sự phân chia xã hội thành 2 thống trị chủ nô và nô lệ làm lao rượu cồn chính, là đã dễ dàng hóa quá mức, thậm chí là sai.