Đám cưới mc hoàng linh

Gắn bó với "Chúng tôi là chiến sĩ" trong hơn một thập kỷ, Hoàng Linh có những chuyến du ngoạn nhớ mãi không quên và biết bao câu chuyện buồn vui, đong đầy cả thú vui và nước mắt.

Bạn đang xem: Đám cưới mc hoàng linh


MC Hoàng Linh mang đến với chương trình cửa hàng chúng tôi là chiến sĩ từ lúc còn là sinh viên năm thiết bị 3 Đại học Sân khấu Điện hình ảnh Hà Nội. Cô tất cả chuyến công tác Trường Sa trước tiên trong đời vào năm 2009, chuyến đi mà cô chia sẻ nhớ mãi không quên.

Kỷ niệm 4 lần ra trường Sa thuộc chiến sĩ

- 14 năm qua, "Chúng tôi là chiến sĩ" tiến hành chương trình với rất nhiều đơn vị quân nhóm khắp cả nước, với hành trình dịch rời không 1-1 giản, từ biên thuỳ đến hải đảo. Chị có thể chia sẻ về chuyến du ngoạn vất vả nhất?

- Tôi đã đồng hành với chương trình 14 năm, sắp cách sang năm sản phẩm 15. Công ty chúng tôi đi công tác, tiến hành hàng trăm lần ghi hình, mọi vùng miền Tổ quốc. Chuyến du ngoạn vất vả thì rất nhiều lắm. Bởi ở từng độ tuổi, sức chịu đựng đựng tương tự như sự ưa thích nghi của bản thân mình khác nhau. Lúc còn trẻ, ý thức mình luôn luôn đầy lửa, xông trộn hơn.

Tôi lưu giữ mãi chuyến đi đảo Bạch Long Vĩ, sóng tấn công mạnh, bản thân bị ói mật xanh mật vàng. Đến nơi, chỉ có 1 giờ để hồi sức, sau đó lại lên hình với tích điện vui vẻ, rạng rỡ nhất.

*

Kỷ niệm với những người lính ở rất nhiều miền nhà nước luôn khiến ê-kíp shop chúng tôi là đồng chí xúc động

Cách trên đây 2 năm, tôi đi thuộc nhóm phóng sự cho với các chiến sĩ trực thuộc Bộ chỉ đạo Bộ team Biên chống Hà Giang. Vào 4 ngày, cửa hàng chúng tôi phải di chuyển cả đi cả về khoảng chừng hơn 1.000 km. Trong những năm đầu tiên, tôi còn bị say xe. Về sau, bản thân quen dần. Tôi từ hào mức độ khỏe của bản thân cũng ngang ngửa các đồng chí nam giới.

Nhìn chung, 1 năm ê-kíp bao gồm 4-5 dịp ghi hình, không nhiều nhất gấp đôi quay nước ngoài cảnh. Tôi quan niệm khi mình đã là người đồng đội quan trọng của những chiến sĩ, mình nên lăn xả thuộc họ. Mình hòa nhập cùng cuộc sống của họ, cũng ngủ dậy từ 5h sáng. Thực thụ tôi cảm thấy mình rắn rỏi, trưởng thành, khỏe mạnh hơn sau đoạn đường dài đồng hành với chương trình.

Có mọi lúc mình cũng mệt nhoài. Tuy vậy khi đứng trước lắp thêm quay với nghe thông tin lên hình, mọi vất vả ngoài ra tan biến.

Gần trên đây nhất, công ty chúng tôi có chuyến du ngoạn Đà Nẵng vào đúng đợt nắng cháy đỉnh điểm. Ê-kíp quay vần vật 5 ngày sinh sống thao trường. Tôi dậy make-up trường đoản cú 3h30 nhằm kịp 5h15 bấm máy và đóng máy trước 7h30 vị trời quá nóng.

Sau đó, khoảng tầm 16h, shop chúng tôi lại ra sân khấu, gần như phải chạy đua với thời gian để khoảng 18h30 đóng góp máy. Nói chung, mình không có thời gian nhằm mệt. Lúc về Hà Nội, khi ấy mới cảm giác rã rời.

Có lẽ điều như ý nhất của tôi là 14 năm vào nghề, chưa lúc nào sức khỏe mình chạm mặt vấn đề và tác động đến công việc.

*

MC Hoàng Linh đã tiến hành hàng trăm chuyến ghi hình thuộc ê-kíp. Ảnh: NVCC.

- khi tới những nơi quan trọng như vùng biển đảo, công việc ghi hình thường xuyên được ban đầu như thay nào và bao gồm gì không giống biệt?

- Trước lúc đến các đối kháng vị, công ty chúng tôi đều kết nối, thương lượng nội dung công tác qua email, chuẩn bị nhân lực, dàn dựng sảnh khấu… Mỗi chuyến hành trình có sệt thù không giống nhau về thời gian cũng như quá trình tác nghiệp.

Năm 2009 là chuyến công tác Trường Sa thứ nhất trong đời của tôi. Dịp ấy, tôi mới 24 tuổi, nên chuyến du ngoạn cực kỳ đáng nhớ. Mình cảm giác sự thiêng liêng khi được đặt chân đến vùng đất ý nghĩa của Tổ quốc.

Chúng tôi đi vào khoảng tháng 4, thời khắc biển hơi lặng. Nhưng ngồi bên trên tàu chở lương thực, cảm nhận sóng đại dương vẫn chòng chành, rồi mùi xăng dầu sộc vào mũi. Chương trình triển khai trên hòn đảo không có tương đối nhiều thời gian để quay như ở đất liền hay ngơi nghỉ Đài truyền hình. Sảnh khấu nước ngoài cảnh được dựng sinh hoạt ngay cột mốc của đảo, nắng nóng như đổ lửa. Các lần ghi hình là công ty chúng tôi chạy đua với thời tiết.

Đến bây giờ, tôi đã bao gồm 4 lần đi trường Sa rồi. Lúc đứng bên trên đảo, hít thở không khí làm việc đó, nhìn cuộc sống thường ngày của cỗ đội, nghe những mẩu chuyện họ phân tách sẻ, thoải mái và tự nhiên nước mắt mình cứ trào ra vị thương..

Chuyến bước vào năm 2012 cũng là một hành trình dài, khoảng chừng 13-14 ngày lênh đênh bên trên biển. Rồi vào khoảng thời gian 2016, công ty chúng tôi đi được rộng 10 đảo như phái nam Yết, Sinh Tồn, trường Sa Lớn… thời gian tác nghiệp trên đảo không nhiều, nên chúng tôi gần như dẫn trực tiếp, rất tinh giảm làm lại.

Với những đảo nhỏ hơn như An Bang, Cô Lin, ê-kíp chỉ có thời gian làm phóng sự lẻ. Một cấp bách thường được tạo thành các nhóm nhỏ để làm cho những vấn đề khác nhau.

Khi xem đều chương trình đó phát sóng, tôi có niềm tin rằng tình yêu quê hương biển đảo, lòng tri ân với người lính sẽ tiến hành nhân lên nhiều lần. Khoảng cách giữa trường Sa với đất liền cảm hứng không còn nữa, giống hệt như câu hát không còn xa lạ "Không xa đâu ngôi trường Sa ơi, ko xa đâu ngôi trường Sa ơi. Vẫn gần mặt em vì Trường Sa luôn bên anh. Vẫn gần mặt anh vì chưng Trường Sa luôn luôn bên em”.

Lễ cưới đặc biệt và những mẩu chuyện cảm cồn về fan lính

- công việc nào được cho là khó khăn nhất để xong xuôi một số ghi hình đến chương trình "Chúng tôi là chiến sĩ"?

- Tôi nghĩ gần như khó khăn, vất vả nhất đã thuộc về những chiến sĩ rồi. Về nhân lực, công ty chúng tôi luôn được hỗ trợ tối đa. Sự kết hợp giữa Đài VTV3 với Tổng cục chủ yếu trị Quân nhóm Nhân dân việt nam là côn trùng lương duyên ngọt ngào, hợp tác ăn ý suốt 14 năm qua.

Xem thêm: Top 5 Mặt Nạ Se Khít Lỗ Chân Lông Nào Tốt Hiệu Quả Nhất, Se Khít Lỗ Chân Lông Với 5 Mặt Nạ Cho Da Dầu

Để tất cả một thành phẩm hoàn thành xong lên sóng, mỗi công đoạn, chi phí kỳ tuyệt hậu kỳ, đều phải sở hữu khó khăn riêng. Và toàn bộ đều yêu cầu khắc phục nhằm hoàn thành. Gồm chăng điều trở ngại là quân nhóm vốn kỷ pháp luật thép. Công việc của bạn làm báo là làm nuốm nào để đụng được vào trái tim người lính, thấu hiểu, khơi gợi nhằm họ tháo mở hơn, liên kết với mình để tạo nên một chương trình hay.

- Vậy hành trình tiếp cận, rước câu chuyện tán tỉnh và hẹn hò của những chiến sĩ, thuyết phục họ tham gia quay các phóng sự hiện trường ra mắt như gắng nào?

- Thực ra công ty chúng tôi chưa lúc nào phải cố thuyết phục, do với mỗi chiến sĩ, họ cũng cảm giác vui cùng tự hào khi được gia nhập chương trình. Ngược lại, công ty chúng tôi dành thời hạn khai thác thông tin, tìm hiểu để không thải trừ những câu chuyện, tấm gương, những bài học kinh nghiệm hay cơ mà mình có thời cơ nhìn thấy, nghe được.

Khi đến đơn vị chức năng làm việc, shop chúng tôi thường có buổi chạm chán gỡ trước để liên kết với nhân vật, khai thác câu chuyện.

MC Hoàng Linh với Đức Bảo trong buổi ghi hình nghỉ ngơi thao trường (Đà Nẵng).

- Câu chuyện tình yêu nào từng khiến cho chị cảm động, ví dụ như chuyện yêu xa, chuyện vợ ông xã cả năm mới có đôi lần sum họp của những chiến sĩ biên giới, hải đảo?

- tình cảm của tín đồ lính có khá nhiều câu chuyện cảm động, chuyện yêu xa. Tôi còn lưu giữ trong một lịch trình mình dẫn cùng chú Lại Văn Sâm, một ăn hỏi đã được tổ chức ngay trên sảnh khấu. Chú Sâm là chủ hôn, còn tôi nâng váy cùng hoa đến cô dâu. Tôi lưu giữ mãi hình ảnh đáng yêu thương đó!

Rồi mẩu chuyện của cặp vợ ck cùng là quân nhân, ship hàng trong quân đội. Bọn họ ở những đối chọi vị khác biệt với hầu như chuyến công tác kéo dài. Họ sẽ hy sinh cuộc sống thường ngày tình cảm của bản thân để ngừng nhiệm vụ. Số đông tình yêu kia thiêng liêng lắm!

- rộng 10 năm sát cánh cùng chiến sĩ, có lẽ rằng chị đã có được nghe tương đối nhiều câu chuyện về cuộc sống thường ngày của họ. Ngay trong khi này, chị nhớ đến ai?

- Đúng là bao hàm câu chuyện đơn giản nhưng khiến cho mình lưu giữ mãi. Tôi nhớ mang đến một học tập viên ở học viện chuyên nghành Hậu cần. đại trượng phu trai ấy bao gồm một người bạn bè bị liệt hai chân. Xuyên suốt thời đi học, bạn ấy vẫn cõng tín đồ bạn của chính bản thân mình trên lưng. Tình chúng ta đó khiến tôi vô cùng xúc hễ và đang về nghệ an để cù phóng sự. Tôi vẫn lưu giữ khoảnh khắc nam giới trai lại cõng chúng ta mình trên lưng, tôi sẽ lồng nhạc bài hát Tình các bạn của Đan Trường.

Còn nhiều câu chuyện của những cựu chiến binh. Phần nhiều hy sinh của những bác những chú khiến mình bái phục và thêm trân trọng cuộc sống đời thường trong thời bình. Nếu không tồn tại máu xương, hy sinh của cụ hệ trước, làm sao bọn họ có cuộc sống đời thường như bây giờ.

Một cựu binh sỹ từng kể chưng đi mặt trận khoảng 6 năm, cơ hội đi vợ mang thai sắp đẻ. Khi chưng về cho đầu làng, chạm chán đứa trẻ quan sát quen nhưng không biết đó là đàn ông mình. Sau đó, đứa trẻ cũng ngần ngừ nhận bố, cứ điện thoại tư vấn là chú bộ đội. Chỉ có chiến tranh mới khiến cho người ta bắt buộc chịu đựng rất nhiều điều như vậy.

Hay câu chuyện một đồng chí làm trách nhiệm ngoài đảo đã không thể về nhà chịu tang người mẹ khi bà qua đời. Phòng cậu ấy sinh hoạt trên đảo luôn để bức hình ảnh của mẹ, mình cảm nhận được sự tổn thương, mất mát của cậu ấy. Thương lắm!

*

Nhà báo Lại Văn Sâm khi dẫn công ty chúng tôi là chiến sĩ.

"Người lính bên ngoài xù xì, hóc búa nhưng bên trong ấm áp"

- Nghe chị phân tách sẻ, tôi cảm nhận được chị bao gồm cả một bầu trời kỷ niệm cùng với chương trình, với các chiến sĩ. Tôi được biết thêm có các buổi ghi hình thường ngừng rất khuya. Chị rất có thể kể thêm về một đêm ghi hình muộn những kỷ niệm?

- trong phiên phiên bản những năm đầu tiên, nhằm bắt được giây khắc mặt trời lặn, bầu tranh xanh biếc, ê-kíp thường ghi hình vào tầm 17h30 và hoàn thành vào 21h30. Sau đó, cửa hàng chúng tôi ngồi xem xét lại băng phạt sóng, kiểm tra, góp ý gồm khi kéo dài đến 0h . Sau này, nhằm đỡ vất vả cho ê-kíp và những chiến sĩ, chúng tôi hạn chế quay muộn, chủ yếu quay vào khung giờ hành chính và thế gắng dứt trước 19h.

Tuy nhiên, thỉnh thoảng, một vài chương trình phải ngừng muộn, khoảng 23h30. Những chiến sĩ vẫn nhiệt độ tình, vỗ tay rào rào. Quân nhân không mệt thì ê-kíp ko được phép mệt.

- trong những chuyến công tác, ê-kíp chúng tôi là đồng chí đều ăn chung cùng sinh hoạt theo giờ đồng hồ giấc của quân đội?

- Đúng vậy, shop chúng tôi sinh hoạt như các chú bộ đội. Cơm trắng quân đội rất ngon, các là thực phẩm sạch tăng gia như gà, lợn, rau, đu đủ… tùy từng vùng miền, shop chúng tôi được hưởng thụ những món ăn uống khác nhau. Shop chúng tôi cũng ngủ chóng tầng của chiến sĩ. Riêng biệt tôi là đàn bà được ưu tiên làm việc phòng của sĩ quan.

Bữa nạp năng lượng quân đội quan trọng ở chỗ 6h sáng đã ăn uống cơm, 11h ăn uống trưa với 17h30 ăn uống tối.

*
*
*

Hơn một thập kỷ gắn thêm bó, Hoàng Linh có tương đối nhiều kỷ niệm vui bi thảm cùng chiến sĩ.

- vấn đề mang vác hành lý, thứ quay, và luật tác nghiệp cho những đơn vị chức năng đóng quân ở các vùng hiểm trở chạm mặt khó khăn như vậy nào, chị hoàn toàn có thể chia sẻ?

- có lẽ rằng vất vả nhất là dịp đi trường Sa, trang thiết bị tác nghiệp được gói gọn rồi giữ hộ ở cảng. Bạn có thể hình dung, tổng số máy đó nặng bao nhiêu tạ - máy quay, chân máy, trang bị âm thanh... Khi đi làm ở đầy đủ vùng biên giới, hải dương đảo, cửa hàng chúng tôi sợ nhất là tác động máy quay. Đó là tài sản, chứa đựng sức lực lao hễ của anh em. Chúng tôi bảo đảm các file trong thẻ ghi nhớ còn hơn duy trì mạng sống của mình.

- bao gồm lần ghi hình nào ê-kíp đã gặp gỡ nguy hiểm xuất xắc kịch bạn dạng không ra mắt theo đúng dự kiến?

- cứng cáp là những lắm. Khi có tác dụng truyền hình, bạn luôn phải sẵn sàng trước tâm cố gắng để ứng đổi thay mọi tình huống. Nhiều thứ diễn ra không như kịch bản. Lần tôi sợ nhất là lúc quay ngoại cảnh trên Nha Trang và chạm mặt trời mưa. Bởi không may, một cù phim vào đoàn bị năng lượng điện giật nhưng suôn sẻ không chạm mặt nguy hiểm. Rồi một lần khác, khi đã quay sinh sống bờ kè xung quanh Trường Sa, do say sưa tác nghiệp, anh quay phim bị cơn sóng hải dương lớn tràn lên người. May là anh vẫn đứng vững, đồ vật quay bị tác động một chút.

- Trong quá trình tác nghiệp, đơn vị quân nhóm nào đùa hay nhất, khiến chị và ê-kíp ấn tượng?

- Mỗi đơn vị chức năng có màu sắc riêng vị đặc thù đào tạo và huấn luyện khác nhau, bắt buộc rất khó để chọn chiếc nhất. Đơn vị tàu ngầm, những chiến sĩ phi công, ko quân, công an biển, quánh công, hải quân, bộ binh, tăng thiết giáp, pháo binh... đều khiến cho tôi nể phục. Tôi nể phục lòng tin thép của họ trong hồ hết hoàn cảnh.

Người bộ đội nhìn phía bên ngoài xù xì, gai góc vắt thôi, nhưng bên trong tình cảm, ấm cúng vô cùng.

Có lần tôi nói chuyện với một chiến sỹ phi công, các bạn ấy nói bạn dạng thân không sợ hãi chết, chỉ sợ tạo nên hậu phương, gia đình mình bi hùng đau, tổn thương. Họ khẳng định sứ mệnh đảm bảo vùng trời giang sơn là niềm từ hào. Tôi đã rơi nước mắt lúc quay phóng sự ở sân bay.

Khi xúc tiếp với ráng hệ quân nhân trẻ bây chừ - đều học viên ở những học viện công ty trường, tôi thấy bọn họ thông minh, dí dỏm và giỏi. Đó là những tuyệt hảo đẹp của tôi.

Nếu để dùng tía từ ngắn gọn chia sẻ về hành trình dài 14 năm đính bó cùng với chương trình cửa hàng chúng tôi là chiến sĩ, có lẽ rằng với tôi đó đó là tự hào - nể phục cùng đồng cảm. Tôi không đủ can đảm nói mình có thể hiểu vớ cả, nhưng không ít tôi hiểu được sự khổ luyện, nỗ lực cũng tương tự những nặng nề khăn, vất vả, nét đẹp tâm hồn của bạn lính. Cùng tôi rất yêu mến họ!