Khi đàn ông cô đơn

Nguồn cơn của cô đơn, ít nói là đều kỷ niệm đẹp nhất vụt tan, thân thương bất thành... Tuy thế đừng vì thế mà từ bỏ tay thắt mẫu thòng lọng cuộc sống mình.

Bạn đang xem: Khi đàn ông cô đơn


Mr. Cà Vạt là 1 trong câu chuyện không quá dài, không quá nặng nài nỉ về đông đảo nỗi cô đơn đang trở thành “thương hiệu” của nhiều thế hệ tín đồ Nhật Bản. Cuốn sách là tập hợp của không ít cuộc đối thoại và phần đông hồi tưởng, qua lời đề cập của nhì người đàn ông.

*

Sách Mr. Cà Vạt.

Chuyện của đại trượng phu trai trẻ và người đàn ông trưởng thành

Hikikomori, thất nghiệp, nỗi buồn... để trong toàn cảnh Nhật bản hiện đại, ngoài ra nội dung của Mr. Cà Vạt không có gì là mới lạ nữa. Vậy điều gì khiến cuốn sách được bạn đọc khắp vị trí yêu thích? tất cả lẽ, vị sự khác hoàn toàn của mẩu truyện này là nó chỉ luân phiên quanh số đông cuộc đối thoại của hai người lũ ông, hay đúng chuẩn hơn là giữa một người bọn ông cùng một nam giới trai trẻ.

Trong đời thực, họ có bao nhiêu cơ hội được thấy hai người phái mạnh mở lòng trọng điểm sự cùng với nhau, lại còn là một tâm sự về nỗi buồn, lại còn không còn có sự mở con đường của ly bia chén bát rượu? công nghệ vốn sẽ tổng kết rằng bầy ông có xu thế không thích diễn đạt nỗi ảm đạm của mình, nhiều lúc thậm chí họ gửi hóa cảm xúc ấy thành sự giận dữ.

Vậy thì, một người bầy ông trung niên thất nghiệp, cùng với một con trai trai xa lánh làng mạc hội, gồm gì để trung ương sự với nhau?

“Dù không tự do, ta vẫn tiếp tục phải đưa ra ra quyết định và phải phụ trách cho hệ quả của chúng. Và vì thế mà sau mỗi quyết định ta lại mất thêm tự do thoải mái nữa". Câu nói của Mr. Cà Vạt sẽ tổng kết lại quy điều khoản cho thảm kịch kéo dài các thế hệ, có lẽ rằng không chỉ làm việc riêng Nhật Bản, mà còn có thể phát hiện ở bất cứ quốc gia nào.

Nguồn cơn của trầm cảm, của nỗi thấp thỏm loài người, của những lần khát vọng được lao đi ra ngoài đường ray tàu năng lượng điện ngầm... đều bước đầu từ phần đa yêu yêu mến vụt ngoài tầm tay, đầy đủ kỷ niệm tươi vui mờ dần vì dòng đời xô đẩy.

Câu chuyện trưởng thành và cứng cáp của quý ông trai trẻ và người bầy ông trung niên hình như có tương đối nhiều điểm tương đồng, khi họ cùng được khuyên bảo phải quy phục cuộc đời, không được phép phản nghịch kháng, không được phép chiến đấu để bảo đảm điều bản thân yêu quý.

Và cuối cùng, trang bị duy tuyệt nhất họ phải vật vã đấu tranh đó là nỗi đau đớn của mình, tranh đấu với bao gồm giá trị của mình, để từ từ tin rằng mình không tồn tại giá trị.

Xem thêm: Tổng Hợp Các Cây Trong Plant Vs Zombie Trong Plants Vs, Blog Thủ ThuậT

*
Hikikomori là hiện tượng không thực sự hiếm chạm chán trong buôn bản hội Nhật Bản. Ảnh: Maika Elan.

Tự tay cởi bỏ chiếc "thòng lọng" chũm thủ

Trong xuyên suốt 140 trang sách, trường đoản cú “cố thủ” được nhắc đến một lần duy nhất, cơ mà lại xoáy sâu vào nỗi do dự của bạn đọc. Khi không được phép phản nghịch kháng, có những người chỉ từ một giải pháp duy tuyệt nhất là “cố thủ”.

Người bầy ông thất nghiệp “cố thủ” vào thói quen rời ra khỏi nhà từng ngày, nhằm không phải đương đầu với nỗi thuyệt vọng của người vợ, không phải đương đầu với một chương bắt đầu của cuộc đời khi không còn quá trình hơn bố mươi năm thêm bó.

Chàng trai trẻ “cố thủ” trong căn phòng, trong yên lặng, trong sự cô độc của thiết yếu mình, để không phải đương đầu với sự hung ác của đồng đội đồng trang lứa, ko phải đối mặt với kỳ vọng khuôn chủng loại của chị em cha.

Khó nói theo cách khác là họ nhát nhát, bởi qua những câu chuyện họ kể, ta dấn ra, họ không thể được dạy biện pháp nuôi dưỡng lòng can đảm, hay thậm chí còn là ngược lại, chúng ta bị ép yêu cầu từ vứt lòng dũng mãnh của mình.

Đó chẳng nên là bí quyết mà không ít người trong số chúng ta từng được giáo dục đó sao, ngoảnh mặt đi trước nỗi đau, bịt tai lại trước tiếng cười cợt của bạn khác?

*

Đọc Mr. Cà Vạt vào gần như ngày đầu hè, ta nhấn ra cuộc sống thường ngày còn những ngày sáng chóe phía trước.

Câu chuyện của Mr. Cà Vạt được nói lại qua lời ngôi đầu tiên của Taguchi Hiro - chàng tuổi teen ẩn dật dành cả ngày để ngồi ngơi nghỉ công viên. Đôi khi, ta cảm xúc như gồm đến nhì Taguchi.

Một Taguchi cục mịch với cảm xúc đứt đoạn lúc dẫn truyện, khi người sáng tác Milena Michiko Flasar áp dụng những câu ngắn liên tiếp, không chủ ngữ, không vị ngữ, đôi lúc chỉ là 1 trong những từ. Đó ngoài ra là giải pháp nói năng quánh trưng của rất nhiều Hikikomori, những người dân muốn tối giản ngôn ngữ, buổi tối giản giao tiếp và buổi tối giản để ý đến đến nút như muốn co lại đến vô cực.

Nhưng còn một Taguchi khác, một khi sẽ thực sự đựng lời trong đối thoại, thì như ước ao tuôn trào mang lại vô rất của ngôn từ, với phần lớn câu hết sức dài, người hâm mộ tưởng chừng như có thể tưởng tượng ra cậu nói chấm dứt là hy vọng đứt hơi cùng nức nở.

Taguchi tự nhấn mình không phải là 1 trong Hikikomori điển hình, nhưng lại biết đâu, hóa ra đông đảo Hikikomori đều giống hệt như cậu, không hề muốn cắt đứt mọi liên lạc với nuốm giới, mà thực tế xiết bao ước mong được kết nối với một tri kỷ phát âm thấu nỗi lòng mình.

Người bọn ông trung tuổi thất nghiệp mang tên là Ohara Tetsu, nhưng cái thương hiệu ấy gần như là tan đi ngay khỏi trang giấy cùng nhường địa điểm cho cái thương hiệu Mr. Cà Vạt. Cái cà vạt được biểu hiện không không giống gì một dòng thòng lọng trói buộc số phận của người lũ ông này ngay từ trong thời điểm tháng trong sáng nhất của cuộc đời.

Nhưng rồi, lúc Mr. Cà Vạt tháo quăng quật chiếc cà vạt, từ giải phóng mang đến mình, thì tua thòng lọng làm bằng lụa thời thượng ấy lại gửi hóa thành hình tượng của một niềm hy vọng.

Mr. Cà Vạt có lẽ là 1 cuốn sách rất phù hợp để phát âm vào tiết trời đầu hè, đất trời thay đổi và người nào cũng dễ nhìn ra được trước mắt còn rất nhiều ngày tươi sáng. Và bao gồm thể, vào trong 1 ngày đẹp mắt trời như thế, hãy thử tản bộ ở công viên để tìm xem liệu gồm hai người lũ ông nào sẽ ngồi trọng tâm sự cùng với nhau?

Cuộc đời thực có thể sẽ không lý tưởng như một cuốn đái thuyết best-seller, mà lại biết đâu, kết nối của ta so với thế gian có thể hoàn toàn đổi khác chỉ bởi một cái gật đầu đáp lại thú vui của một người xa lạ.