Xem phía dẫn Link download: ePubMobi/PRC A4A5A6 - xem tin tức ebook ictor Hugo là nhà văn lãng mạn lớn nhất của nước Pháp, thế kỷ XIX. Cuộc đời chiến đấu không hoàn thành của ông, mọi tác phẩm văn chương của ông làm phản ánh trung thành những phát triển thành cố lịch sử vẻ vang lớn lao, đa số cuộc cách mạng của quần chúng Pháp suốt nuốm kỷ XIX. Tác phẩm của ông tiêu biểu vượt trội cho ý chí tự do, lòng thiết tha yêu hòa bình, tin tưởng tưởng cao tay vào con tín đồ lao động. Bởi vì vậy, ngày này ở phần đông nước, người ta đều công nhận Victor Hugo là một trong những nhà văn văn minh không những của nước pháp mà còn là một của toàn cục nhân loại. Năm 1952, quần chúng. # khắp thế giới đã tổ chức long trọng lễ kỷ niệm ngày sinh nhật lần thứ 150 của Hugo tại Viên, tp hà nội nước Áo. Thành quả của ông đã làm được dịch ra không hề ít thứ giờ đồng hồ trên nỗ lực giới. Victor Mari Hugo sinh ngày 26 tháng 2 năm 1802 ngơi nghỉ Bơdăngxông, một tỉnh nhỏ dại ở miền Đông nước Pháp. Cha ông là một trong sĩ quan cao cấp thời kỳ Napoleon đệ nhất. Mẹ ông ở trong một mái ấm gia đình theo chủ nghĩa quân nhà và ngoan đạo. Thời gian còn nhỏ, Hugo sống với mẹ, chịu ảnh hưởng tư tưởng của mẹ. Tuy nhiên, từ thời thơ ấu, ông đang ở Pari “quê hương” của ông, quê hương của giải pháp mạng Pháp, bắt buộc ông sớm kêt nạp những tư tưởng phương pháp mạng, niềm tin dân chủ. Trong thời hạn còn nhỏ tuổi tuổi, Hugo theo phụ huynh sang Ý rồi quý phái Tây Ban Nha. Cảnh vật dụng chói lọi ở hầu như nước này sẽ vướng lại trong thơ văn của ông hồ hết hình ảnh tươi sáng, những kỷ niệm sâu sắc. Từ thời điểm năm lên mười, Hugo ở hẳn Pari, học tập tại ngôi trường trung học Luilơ Gơrăng. Năm mười bốn tuổi, Hugo bước đầu làm những thơ, năm mười lăm tuối được giải thưởng thơ của Viện Hàn lâm Pháp. Năm mười bảy tuổi, ông vứt học để chăm sáng tác. Những tác phẩm đầu tiên của ông thức dậy thời kỳ trung cổ phong kiến, biểu hiện tư tưởng quân nhà rõ nét, đông đảo đồng thời đã và đang có mầm mống của tứ tưởng nhân đạo, phòng đối lại chế độ bầy tớ lúc bấy giờ. Từ 1820 đến 1830, Hugo liên hệ với đội nhà văn lãng mạn với trở phải lãnh tụ của nhóm này. Ông có hết kỹ năng lỗi lạc cùng trái tim nồng nhiệt chiến đấu cho một nền văn học tập mới, tự do, chống đối lại thứ thẩm mỹ và nghệ thuật gò bó, giả chế tạo của nhà nghĩa truyền thống lúc ấy vẫn lỗi thời. Năm 1827, ông viết vở kịch Cơromuen; bài tựa của vở này được xem như bạn dạng tuyên ngôn của phái lãng mạn. Huygo nhà trương phá bỏ tất cả những hiện tượng lệ cổ điển, nghiêm ngặt và yên cầu phải tôn trọng hiện nay thực, yên cầu tự do tưởng tượng. Vở kịch Hécnani, diễn năm 1830, gây ra những trận chiến đấu và các cuộc bàn cãi kịch liệt giữa phái cũ với phái mới. Thẩm mỹ và nghệ thuật lãng mạn trọn vẹn thắng lợi. Trên số đông nguyên tắc trọn vẹn mới về kịch, Hugo viết một loạt những vở kịch lãng mạn: Mariông Đơlormơ (1829), Luycơrét Borgia (1833), Mari Tuyđo (1833) và quan trọng đặc biệt Ruy Bơla (1838). Ông chuyển lên sảnh khấu những yếu tố hoàn cảnh vĩ đại, đông đảo con tín đồ đầy nhiệt huyết, những xích míc gay gắt rét bỏng, gần như trái tim nồng cháy. Fan ta chú ý nhất cho vở Ruy Bơla, trình diễn nhân vật đó là một người đầy tớ có trọng tâm hồn hùng vĩ và yêu thương tha thiết vợ Tây Ban Nha. Đó là cả một cuộc biện pháp mạng về ý niệm kịch của Hugo, trái hẳn lại với ý niệm kịch cổ điển. Từ sau 1830, bắt đầu một tiến độ mới trong cuộc đời, cũng giống như trong biến đổi của Hugo. Phong trào cách mạng Pháp ngày càng mạnh mẽ. Từ 1830 đến 1832 tại một trong những thành phố béo ở Pháp, tuyệt nhất là Paris với Lyông, quần chúng lao động nổi lên chống cơ quan ban ngành tư sản phản bội động, Hugo có cảm tình đặc biệt với trào lưu cách mạng. Trong bài bác tựa cuốn Luycơrét Borgia (1833), ông tuyên bố nhà văn bắt buộc “sáng tác mặt khác với đấu tranh bao gồm trị”. Trường đoản cú 1830, Hugo không ngừng sáng tác cùng không ngừng tích cực tham gia đâu tranh bao gồm trị. Phái hữu tình thành hình từ 1810, đã có sự phân chia rẽ: một mặt chủ trương nghệ thuật và thẩm mỹ vì nghệ thuật, mở đầu là Têôphin Gôchiê; một bên chủ trương nghệ thuật giao hàng dân sinh; Victor Hugo là fan sáng lập ra cái sau này. Đến năm 1859, ông viết đến thi sĩ Bôđơle: “Không lúc nào tôi công ty trương thẩm mỹ và nghệ thuật vì nghệ thuật; lúc nào tôi cũng nói: nghệ thuật và thẩm mỹ phải phục vụ cho tiến bộ”. Hugo viết để ship hàng đấu tranh, ship hàng quần chúng. Trong bốn tưởng của ông, đã có một chuyển qua làn đường khác quyết định. Chính sách phản hễ của Lui XVIII, cuộc cách mạng 1830, 1832 là những tại sao sâu sắc của sự việc chuyển vươn lên là trong bốn tưởng trong phòng văn. Năm 1831, ông viết cuốn tiểu thuyết lịch sử hào hùng vĩ đại nhà thời thánh Đức bà Paris, một cuốn đái thuyết lãng mạn tích cực điển hình. Ông công kích kịch liệt đàn quý tộc, tôn vinh tấm lòng cao thượng, trong sạch của tín đồ bình dân. Cũng năm 1831, ông xuất bản tập thơ Lá Thu, trong những số đó ông viết: “Ta yêu tự do vì hoa trái của từ bỏ do”. Từ 1830 mang đến 1840, các tập thơ của ông đa số thấm nhuần lòng xót thương ngấm thía hồ hết kẻ khốn cùng, tín nhiệm tưởng vào sức khỏe của nhân dân, lòng mong muốn vào tương lai chủng loại người. Vào tập Ngày cuối cùng của bạn tội nhân (1829) với trong truyện ngắn Cơlốtđơ, thằng cùng, Hugo phản bội đối thống thiết tội xử tử trong pháp luật lúc bấy giờ. Vào khoảng chừng 1840, Hugo tự nhiên ngả về phái hữu. Ông bênh vực cơ chế quân chủ siêng chế, bên vực thương hiệu trùm tứ sản Lui Philip, kháng lại tứ tưởng dân chủ. Năm 1841, ông được thai vào Hàn lâm viện Pháp cùng năm 1845 được phong bá tước. Nhưng sau 1848, trước sự phản bội của bầy quý tộc và bầy đại tư sản, Hugo trở nên chiến sỹ số một của từ bỏ do, dân chủ, của cơ chế Cộng hòa Pháp, cho tới ngày cuối cùng. Từ cuộc đảo chính ngày 2 tháng chạp 1851, lật đổ chính sách cộng hòa, Hugo đề nghị đày ra nước ngoài, thoạt tiên sinh sống Bỉ, rồi ra hòn đảo Giêcxây và Ghécnơxây suốt thời gian mười tám năm trời dưới chế độ đế chế thứ II. Ông cực lực cản lại Napoleon III. Thời kỳ này ông sáng sủa tác số đông tập thơ và những cỗ tiểu thuyết có mức giá trị nhất. 1852, ông viết Napoleon tiểu đế cùng xuất bạn dạng tập thơ Trừng vạc năm 1953; ông lên án gay gắt sự bội phản bội, sự áp bức của triều đình Napoleon III. “Người ta biết Hugo rời bỏ nước Pháp cùng từ những quần đảo của Anh cát Lợi trong biển Măngsơ ông sẽ nhóm ngọn lửa chiến đấu chống Napoleon tiểu đế” (Aragông: bạn đã hiểu Victor Hugo chưa?). Hugo thực sự đã trở thành một một chiến sỹ cách mạng, có cả cuộc đời mình, thiên tài của chính bản thân mình để ship hàng cách mạng. Những tập thơ trên mở màn cho tiến trình thứ cha trong sự nghiệp sáng tác của ông. Trong thời kỳ ở hòn đảo Giêcxây cùng Ghécnơxây, Hugo viết mấy bộ tiểu thuyết lớn: những người khốn khổ (viết ngừng năm 1861), những người dân lao rượu cồn ở đại dương (1866) với đoạn đầu tập thơ Thiên nhân vật ca của thế giới (1857 – 1883). Những tín đồ khốn khổ là 1 cuốn đái thuyết xã hội hiện tại đại, một thiên hero ca bằng văn xuôi. Hugo miêu tả cuộc đời trăm ngàn đau đớn và trung ương hồn vô cũng hùng vĩ của một tín đồ tù khổ không nên là GIĂNG VANGIĂNG, của một thiếu phụ bị làng hội tư phiên bản tàn bạo giày xéo là Phăngtin, của một trẻ thơ dũng cảm là Gavơrốt. Vào cuốn tè thuyết to con này, Hugo đứng hẳn về phía quần chúng, khi mô tả cuộc chiến đấu hùng tráng của nhân dân đề xuất lao Paris nổi lên năm 1832 phòng lại tổ chức chính quyền phản hễ lúc bấy giờ. Trong bộ tiểu thuyết những người dân lao cồn ở biển, Hugo miêu tả cuộc đương đầu của đại trượng phu đánh cá Giliát với đại dương cả và sự hy sinh cao siêu của phái mạnh cho hạnh phúc của người chàng yêu tha thiết, Đêruysét. Thiên hero ca của trái đất gồm những bài thơ hào hùng ca ngợi sự hiện đại của loài người từ bóng buổi tối nguyên thủy tiến nhanh một tương lai rực rỡ. Năm 1859, Napoleon III đại xá cho Hugo, tuy thế Hugo không chịu trở về nước Pháp. Ông nói: “Giữ tròn lời thề cùng với lương tâm, tôi chịu đựng đến cũng số trời của tự do. Từ do đã bị trục xuất khỏi khu đất Pháp, bao giờ Tự do trở về đất nước, tôi đã trở về cũng với Tự do”. Năm 1870, đế chế vật dụng III sụp đổ, Hugo về bên Paris. Mặc dù đứng về lý tưởng xã hội, ông không đồng tình Công xã Paris, mà lại ông thông cảm thâm thúy với giai cấp công nhân nổi dậy làm cách mạng và khâm phục họ. Sau khi phong trào bị dập tắt, ông vực lên phản kháng phần nhiều sự trả thù, khủng ba trắng trợn của lũ thống trị bội nghịch động. Ông đòi đặc xá cho tất cả những bạn tham tối ưu xã với cho một số trong những người trốn trong nhà ông tại Bỉ. Cuộc cách mạng bậm bạp này là nguồn cảm giác cho một tập thơ có giá trị mập của ông là tập Năm khủng khiếp (1870 – 1871). Ở đây, thi hào ca ngợi con người vô sản vùng dậy làm phương pháp mạng và phán quyết những kẻ nhúng tay vào biển lớn máu nhằm trả thù những người yêu nước. Năm 1874, ông chấm dứt cuốn đái thuyết Chín mươi ba, bắt đầu viết từ những năm còn ở xung quanh đảo. Ông miêu tả lại cuộc cách mạng 1789 – 1794, coi đó như một sự kiện lớn nhất trong lịch sử dân tộc thế giới hiện tại đại. Những năm cuối cùng, ông viết nghệ thuật và thẩm mỹ làm ông, đầy tình thương yêu con nít và ngừng tập thơ Thiên nhân vật ca của nhân loại. Victor Hugo mất ngày 22 mon 5 năm 1885, được toàn bộ nhân dân Pháp yêu mến tiếc. Ngày chuyển tang ông được đánh giá như ngày quốc tang. Hồ hết cựu đồng chí cách mạng Công xóm Paris kêu gọi mọi người tưởng niệm đến nhà đại văn hào đã không còn lòng ủng hộ những người dân lao hễ tham tối ưu xã. Cuộc đời của Hugo nằm suốt cả trong thời kỳ bão táp của giải pháp mạng Pháp với của châu Âu, thay kỷ XIX. Ông sinh trước ngày đế chế thành lập và bị tiêu diệt sau những Mác nhì năm. “Tác phẩm của ông thành lập trên gò gạch đổ nát của lao tù Baxti và xong xuôi khi các nghiệp đoàn thợ thuyền sắp tới sửa tuyên tía rằng mùa xuân sẽ trực thuộc về bọn họ ngày 1 tháng 5 tại Chicago. Victor Hugo là trung khu gương phản nghịch chiếu phương pháp mạng Pháp”. (Aragông: sđd) Quả vậy Hugo sẽ tiến từ xu thế quân chủ đến bốn tưởng dân công ty xã hội, từ thẩm mỹ và nghệ thuật lãng mạn đến xu hướng hiện thực. Cuộc sống và công trình của ông vượt trội cho cuộc tìm mọi cách không kết thúc cho giải pháp mạnh, cho tự do thoải mái dân chủ, cho hòa bình hữu nghị những dân tộc. Năm 1849, làm việc Đại hội thế giới lần máy nhất, những người dân Bạn của hòa bình họp tại Paris, Hugo bao gồm nói: “Tư tưởng tự do là làm việc khắp cầm giới, là gia sản của toàn bộ các dân tộc, mọi người đòi hỏi tự do vì hòa bình là hạnh phúc tối cao của họ”. Hugo đã không còn sức bênh vực đến Giôn Brao, tín đồ lãnh tụ phong trào đòi hỏi tự do cho người da black ở Mỹ, bị cơ quan chỉ đạo của chính phủ Mỹ kết án tử hình. Hugo cỗ vũ cuộc cách mạng ở Iếchlăng, cỗ vũ nhân dân hòn đảo Síp khởi nghĩa chống đàn thống trị Thổ Nhĩ Kỳ, cỗ vũ cuộc khởi nghĩa của quần chúng Cuba chống lũ thực dân Tây Ban Nha.