THẦM ƯỚC NHƯNG NÀO ĐÂU DÁM NÓI

Với những người trót yêu thương chiếc nhạc Bolero, chắc hẳn quen thuộc với nhạc phđộ ẩm “Về đâu làn tóc tín đồ thương”. Bài hát được nhạc sĩ Hoài Linh chế tạo vào thời điểm năm 1964, cũng giống như bao tác phẩm khác gần như được reviews lời solo bay bướm, văи hoa, bao gồm vần có điệu. Có lẻ chính vì mỗi một khi ông biên soạn nhạc đầy đủ viết ra giấy cả một lô danh sách hồ hết danh từ bỏ, tính tự cùng vần cùng với câu trên lời bài bác hát để ông chắt lọc. Quý người hâm mộ có thể dễ ợt nhận biết vấn đề này vào lời bài xích hát của ca khúc “Về đâu làn tóc bạn thương” qua các từ bỏ nlỗi “lại thôi – mngơi nghỉ lối”, “đôi mắt em – bên rèm” .v.v.

*

Bạn đang xem: Thầm ước nhưng nào đâu dám nói

“Em mang ông chồng xa” (Hoài Nam & Thanh khô Sơn) – Chạnh lòng quan sát em gấp bước, quăng quật lại bao còn buồn rầu vương vãi khóe mi


*

“Bến ngóng đò trông” (Hoài Nam) – Một bạn chờ đợi trong hy vọng ghi nhớ, một tín đồ đi mãi chẳng về, lời thề cũng theo gió cuốn trôi


*

Bức ttinh ma chiều loang nắng thuộc chuyện tình bi thương được vẽ lại bởi những nốt nhạc trầm bổng du dương trong nhạc khúc “Từ giã thơ ngây”


Xem thêm: Nên Dùng Gói Cước 3G Nào Của Mobifone Giá Rẻ Nhất 2021 Khuyến Mãi Thêm +50% Data

*

“Hoa bướm ngày xưa” (Nguyễn Hiền) – Hoài niệm về một thuở thơ ấu hồn nhiên với đầy mộng ước trong sáng


Cho đến lúc này, cho dù đã từng qua hơn nửa thế kỷ, mặc dù thế đâu đó giữa lòng thành phố sài thành bận rộn, khi câu hát ” нồn lỡ sa vào đôi mắt em, chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm” vừa thốt nhiên vang lên xuất phát từ 1 góc cửa hàng, ngõ nhỏ tuổi nào kia, bao gồm ai nhưng mà ko vô thức ngân nga song tía câu đáp lại hầu như lời trọng tâm tình ngọt ngào và lắng đọng ấy:


“Thầm ước dẫu vậy làm sao đâu dám nóiKhxay tâm tư tình cảm lại thôiĐường hoa vẫn chưa msống lối…”


Tại “Về đâu mái tóc người thương”, tự giai điệu mang lại lời ca đều thấm sâu vào lòng mọi cá nhân nghe một đoạn tình bi thương dang dngơi nghỉ. Giây phút “Hồn lỡ sa vào hai con mắt em”, là bước đầu cơ mà cũng chính là lúc dặn lòng khép lại tâm tư, chẳng yêu cầu mơ ước đưa ra nhiều. Vì kiếp phong è, tín đồ trắng tay, vày đường tình không msinh hoạt. Đến lầu bí mật, gác cao cũng làm cho hai bạn dù với mọi người trong nhà nhưng trung khu “xa vạn lý”, tình “giải pháp đánh khê”. Chỉ đành lòng lặng lẽ tiễn fan vu quy.


Rồi trên đây, “mặt đường phố muôn màu” cơ mà kiếm tìm đâu được láng fan xưa. “Lầu vắng không bạn, tuy nhiên khxay kín” cũng bít mờ kí ức về buổi chiều hôm ấy, buông làn tóc lâu năm bạn trao một góc nhìn, nhằm một tín đồ sa vào rồi tấn công mất trái tim. Từ thời điểm lựa chọn “Thầm ước, nhưng mà nào đâu dám nói” vẫn định rằng chỉ hoàn toàn có thể âm thầm tiễn bạn lịch sự sông. Để trái tyên ổn ôm niềm nhớ tiếc nuối, từ vấn lòng: Đâu rồi mái tóc tín đồ thương!

*
*
*

Hồn lỡ sa vào đôi mắt emChiều nao xõa tóc ngồi mặt rèmThầm ước nhưng mà như thế nào đâu dám nóiKhép tâm tư nguyện vọng lại thôiĐường hoa vẫn không msinh sống lốiĐời lắm phong trằn trắng tay tayTtránh đông hổ ngươi gió lùa vai gầyLầu bí mật trăиg về ko lối chiếuGác cao ngăи niềm yêuThì thôi ao ước đưa ra nhiềuBên nhau sao tình xa vạn lý ngăn cách mấy tô khêNgày đi mắt em xanh đại dương sâu, mắt tôi xao xuyến sầuLặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầuĐường phố muôn màu sao thiếu thốn emVề đâu làn tóc xõa mặt rèmLầu vắng ko tín đồ tuy vậy khép kínNhớ em tôi Gọi thương hiệu, chỉ nghe tiếng ʟá rơi thềm