Chàng trai năm 17 tuổi

HHT - Trúng tiếng sét ái tình rồi bên nhau suốt thời áo trắng, nhưng kết thúc lại chọn buông tay dù lòng vẫn nhớ nhung. Cô gái với chuyện tình buồn cùng chàng trai ở bên năm 17 tuổi này đang lấy đi không ít nước mắt của cộng đồng mạng.

Năm 17 tuổi, cô gái nào cũng mơ được hạnh phúc trọn đời với chàng trai mình thích nhưng ước mong đó không dễ gì thành sự thật. Chuyện tình buồn đang thu hút hàng ngàn lượt chia sẻ trên trang NEU Confession của cô gái này cũng vậy! Họ đã dành những năm tháng tuổi 17 tươi đẹp để yêu thương và trao cho nhau những cử chỉ dịu dàng nhất, đến mức sau này ngoảnh lại, kỷ niệm cũng đủ sưởi ấm cả một trời nhớ thương.Thế nhưng cả hai quyết định chia tay chỉ sau một mâu thuẫn nhỏ, cô gái lụy tình và chàng trai vẫn hết mực quan tâm người yêu cũ khi ốm đau. “Chia tay không phải vì hết yêu, hết thương, càng không phải là do có người thứ ba. Đơn giản chỉ vì chúng ta không còn tự tin bên nhau nữa dù đã cố gắng, dù vẫn nhớ nhung. Nhưng chẳng hiểu sao lại không thể yêu nhau, nhường nhau một lần nữa” - cô gái chia sẻ.

Bạn đang xem: Chàng trai năm 17 tuổi

*
Bài chia sẻ của cô gái hiện đang thu hút hàng ngàn lượt thích và bình luận từ cộng đồng mạng.

Nguyên văn câu chuyện đang gây “sốt” cộng đồng mạng của cô gái như sau:

“Tôi với anh đã chia tay được hơn nửa năm, hiện tại tôi là một cô gái ngân hàng và anh là chàng trai công nghệ thông tin. Chúng tôi đã từng gắn bó thanh xuân bên nhau qua những tháng năm cấp III bài vở hỗn độn. Năm ấy, anh từng là một học sinh kém, nghiện game và theo như anh nói, anh đã trúng sét ái tình trong một lần thấy tôi mặc chiếc áo dài trong ngày văn nghệ 20/11 của trường. Tôi là một cô gái ngoại hình cũng bình thường, học khá, năm ấy tôi có thích một cậu bạn cùng lớp, cậu ấy cũng thích tôi, nhưng sau đó cậu ấy đã bỏ tôi không thương tiếc và tiến tới một cô gái lớp khác ngay sau đó.

Và rồi anh là người luôn bên cạnh động viên, an ủi tôi. Tôi cũng khuyên anh học tập đàng hoàng và anh đã quyết tâm bỏ game vì tôi nói tôi không thích con trai nghiện game. Sau một thời gian dài theo đuổi, tôi vẫn coi anh là một người bạn thân. Nhưng khi thấy anh đối xử với tôi quá tốt và hết lòng, tôi đã chấp nhận lời yêu anh. Đó là một ngày cuối tháng 10 trời lạnh buốt, chúng tôi đã chính thức yêu nhau sau nhiều ngày làm bạn thân. Chúng tôi đã có quãng thời gian rất đẹp!

Hàng ngày ngồi cùng nhau có lúc tôi quay ra thấy anh đang nhìn mình chăm chú… Tôi thích lãng mạn, mỗi lần sinh nhật hay valentine tôi thường làm đồ handmade cùng một lá thư chứa đầy tình cảm trong sáng tuổi học trò. Lên đại học vẫn vậy, chúng tôi cùng đi chơi hay ăn cơm. Sau thời gian dài tôi nhận ra mình đã yêu anh rất nhiều chứ không phải là sự cảm động trước tấm lòng của anh nữa. Tôi bắt đầu trở nên sợ mất anh và quản anh chặt hơn.

*
Chàng trai bên bạn năm 17 tuổi liệu có thể bên bạn đến suốt cuộc đời? (Ảnh minh họa: Internet).

Mọi chuyện không có gì cho đến ngày anh đi quân sự 1 tháng, không hiểu điều gì khi anh ko còn như trước nữa, thờ ơ và cáu gắt với tôi. Tôi định sẽ đợi anh về hỏi chuyện đàng hoàng thì trớ trêu ngay khi anh về tôi cũng phải đi quân sự. Mâu thuẫn chồng chất mâu thuẫn.

Tôi ko thích anh comment vui vẻ và trêu đùa vào những status của cô gái khác hay ngược lại. Có thể lúc đó tôi ích kỉ thật, nhưng cộng thêm sự thờ ơ, cáu gắt và không còn quan tâm như trước nữa, càng làm tôi khó chịu. Đến một ngày, tôi không chịu được nữa đã nói chia tay và anh đã đồng ý... có lẽ là con gái sẽ hiểu những lúc như vậy tôi cũng chỉ mong được anh giữ lại và anh vẫn là anh của ngày trước. Nhưng không, anh đồng ý và chúng tôi chia tay.

Sau đó người lụy tình là tôi, nhắn tin gọi điện anh không trả lời trong vòng 3 tháng trời. Có lần tôi sang tận phòng trọ của anh để gặp nói chuyện, nhưng anh cũng không ra ngoài gặp mặc tôi đứng ngẩn ngơ giữa con phố đông người nơi thị thành. Đỉnh điểm hôm sinh nhật tôi ngay sau mấy ngày đó, anh cũng không trả lời khi tôi nhắn tin, quá tuyệt vọng và đau khổ, tôi đã chọn buông tay...

Xem thêm: Lời Bài Hát Người Con Gái Anh Không Thể Quên, Người Con Gái Anh Không Thể Quên

Thế rồi đến hôm tôi bị ốm, tưởng như sắp chết trên giường, tôi gọi tất cả bạn bè mà xui xẻo ko có ai nghe máy, thế nào tôi lại nghĩ đến anh. Anh đã đến thật, anh mua cháo, mua thuốc, lau mặt tay chân cho tôi, quan tâm tôi như lúc hai đứa còn mặn nồng. Nhưng sau đó anh nói với tôi rằng:" Chỉ hôm nay thôi, từ mai mọi chuyện sẽ lại như vậy. Ngoan nào, em lớn rồi mà, đừng khóc nữa, hãy lo cho bản thân mình đi". Và đó cũng là lần cuối cùng chúng tôi bên cạnh nhau.

Sau lần đó tôi cảm thấy rất nhẹ nhõm, không muốn níu kéo anh nữa, cũng không hận anh vì mau chóng thay lòng đổi dạ. Có thể những lần cãi vã chồng chất đã khiến cảhai cùng quá mệt mỏi với những gì đã xảy ra. Tôi cũng không trách anh, vì bản thân tôi là một đứa hay giận dỗi, ương bướng, nhưng mỗi lần nghĩ về những lời hứa của anh:" Cô bé ơi, anh sẽ không để em khóc, không làm em đau nữa đâu", tôi lại thấy nhói lòng và mất niềm tin. Sau này khi mọi chuyện có nguôi ngoai tôi cũng ko thể tin anh một lần nữa. Nhưng tôi tin rằng anh cũng có lí do tương tự khiến trái tim anh đau như vậy.

Chàng trai năm 17 tuổi quả thật rất khó đi cùng bạn đến cuối con đường nhưng thực sự cậu ấy sẽ là người mà bạn không bao giờ quên”.

Dù kết thúc không phải màu hồng nhưng câu chuyện đã gợi nhiều đồng cảm và hoài niệm về “chàng trai bên bạn năm 17 tuổi” của cộng đồng mạng. Phần lớn đều đồng tình với quan điểm của cô gái rằng chàng trai năm ấy “rất khó đi cùng bạn đến cuối con đường”, nhưng cũng không nên vì thế mà bi quan mà che giấu đi cảm xúc, vì “sau này chẳng thế có được thứ tình cảm nhẹ nhàng, trong sáng, vô tư và tất cả vì nhau như thuở 17 nữa đâu, kỷ niệm đẹp dù buồn và tiếc, nhưng vẫn hơn là một thanh xuân nhạt nhẽo” - FB V. M.T bình luận.

“Thích một ai đó không nhất thiết phải trở thành người yêu, có những lúc trở thành bạn bè là đủ rồi. Tình bạn tiến một bước nữa sẽ thành tình yêu, nhưng tình yêu lùi một bước lại không quay về tình bạn được. Yêu thương bỗng chốc đã từng... người thương bỗng chốc người dưng mất rồi” - FB N.V.Đchia sẻ.

Còn bạn, bạn có nghĩ mình và chàng trai bên mình năm 17 tuổi sẽ có thể chung bước đến cuối con đường?