Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều

Palatino LinotypeBookerlyMinionSegoe UIRobotoRoboto CondensedPatrick HandNoticia TextTimes New RomanVerdanaTahomaArial
*Chương này còn có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy câu chữ chương, vui lòng bật cơ chế hiện hình ảnh của trình duyệt y để đọc.An Nhã rung lắc đầu: “Em đã chuyển ra rất nhiều quyết định không nên lầm, lần này em không nhằm lại vị trí trống nào cho bạn dạng thân, em cũng đã xem xét rất rõ ràng.

Bạn đang xem: Nhà có manh thê cưng chiều

A Trạch, cảm ơn anh. Do anh đã chừa đường lui mang lại em thì em cũng trở thành chừa mặt đường lui đến anh, nếu gồm một ngày anh mệt mỏi mỏi, em đã ra đi, em cũng trở nên không dành bất kể thứ gì của anh ý về phần em.”Cả hai đưa ra câu trả lời sau cùng cho nhau, trái tim treo lửng lơ của An Nhã sau cùng cũng hạ cánh.Ở bên kia, Trang viên bốn nhân của Diệp gia.Diệp Quân Tước đang ngồi thờ thẫn trong phòng của lão gia tử, bên trên tay anh rứa một bức hình ảnh của Diệp Quân tước từ bộ sưu tầm của lão gia tử, chính là Diệp Quân tước thật, không hẳn là giả.Anh có nhận thấy, khi không tồn tại việc gì làm, lão gia tử vẫn cầm ảnh chụp nhìn vào nó bắt tận, gần một ngày dài không cử động.Bây giò lão gia tử đã ở dịch viện, khám đa khoa ở đế đô, tình hình bệnh lý đã nghiêm trọng cho mức không có thời gian quay về Hải Thành chữa trị trị, ông chỉ rất có thể khẩn cấp cho gọi chưng sĩ riêng sinh hoạt Hải Thành đến đây bồi mình. Anh biết mình có thể toàn quyền với Diệp gia hay không thì còn phụ thuộc vào thời gian này, nếu lão gia tử còn sống thì có thể anh buộc phải đợi thêm vài năm, giả dụ lão gia tử bị tiêu diệt đi thì không người nào quản thúc anh nữa…Anh vốn rất có thể đưa ra một đưa ra quyết định rất xong khoát, lại không hiểu nhiều vì vì sao gì, anh cứ lờ mờ vì chưng dự.: Gã cáo già chũm chấp kia thật ra không tồn tại chút tình dục huyết thống cùng với anh, cũng ko hòa thuận, anh cũng lưỡng lự mình đang băn khoăn cái gì, lương trung ương vẫn chưa mắt sao?Nghĩ cho thuật ngữ này, bản thân anh cũng thấy bi đát cười, nhưng nụ cười của anh dường như hơi làm bạn ta hại hãi.Vệ sĩ lân cận hít sâu một hơi, run rẫy nói nhở: “Cậu chủ…anh ước ao đến thăm lão gia trong bệnh viện không? xe đã sẵn sàng rồi.”Diệp Quân tước quăng bức ảnh kia lên giường, đứng dậy nói: “Đi thôi.”Trên mặt đường đến căn bệnh viện, anh mang theo tương đối nhiều chất dinh dưỡng, anh từ bỏ nhủ phía trên chỉ là vờ vịt giả vịt cho người khác xem.Khi mang lại phòng bệnh tình của lão gia tử, anh bị chưng sĩ riêng rẽ của lão gia tử chặn lại: “Cậu chủ, tính huống của lão gia hiện thời không xuất sắc lắm, cố gắng đừng đến thăm, xin về cho.”Anh liếc nhìn cánh cửa phòng đóng góp chặt, môi cong lên vẻ chế nhạo: “Đây không hẳn là UCI, nguyên nhân tôi cần yếu vào thăm?Anh sợ tôi vừa cho lão già tê liền sẽ bị tiêu diệt à? tuyệt ông ấy đã chuyển giao với anh như vậy?”Bác sĩ riêng không dám nhiều lời, chỉ hiên ngang đứng trước phòng bệnh.Diệp Quân tước cũng không cố gắng xông vào, để chất bổ dưỡng vào tay bác sĩ riêng: “Vậy anh cứ chuyển cho ông ấy góp tôi, cứ nói tôi vẫn đên đây.”Bác sĩ riêng rẽ nuốt nước bọt bong bóng vì run sợ và căng thẳng: “Được thôi… được thôi, tôi đã nói với lão gia tử khi ông ấy tỉnh giấc dậy.”Diệp Quân Tướ khẽ hừ một tiếng, xoay người rời đi.
*
*
Chẳng bao lâu, thông tin về việc lão gia tử Diệp gia về Hải Thành đang đi đến tai Kính thiếu thốn Khanh và Mục Đình Sâm. Lần này lão gia tử Diệp gia e là thiệt sự ko trụ được bao lâu, bạn đã già rồi, không tồn tại con só cố định và thắt chặt là rất có thể sống được bao lâu.Diệp Quân Tước thuộc lão gia tử trở về, hiểu rằng mình chỉ còn có tía tháng, lão gia tử ko còn khiếp sợ cái gì nữa, Diệp Quân Tước không có kiên nhẫn, cũng chưa tới mức sẽ không còn đợi được cha tháng.Kính thiếu Khanh tất cả thể cảm hứng được chuyện Diệp Quân tước đoạt là Triển Trì sẽ không còn giấu được lâu, một khi lão gia tử Diệp gia qua đời, Diệp Quân tước sẽ không còn bắt kỳ sự bận tâm nào nữa. Vào suốt thời hạn này, nai lưng Mộng Dao đi đâu anh cũng theo tới đó, è Mộng Dao vô cùng thụ sủng nhược gớm với vẻ ngoài căng thẳng của anh: “Sao anh lại luôn đi theo em vậy? Trước kia không có việc gì có tác dụng anh liền làm cho thêm tiếng ở doanh nghiệp mà, hiện thời em và chị em em rời khỏi ngoài buôn bán anh cũng đi theo, anh gồm uống nhầm thuốc không vậy?”Anh mong muốn giải thích, tuy thế không biết lý giải thế nào, cũng may là è Mộng Dao thần tởm thô, tăng ngờ anh.Ỉ sau khoản thời gian Diệp gia về bên Hải Thành, Diệp Quân Tước sẽ biết điều hơn khôn cùng nhiều, anh không còn đối phòng với lão gia tử Diệp gia nữa, thậm chí còn ngày nào ông cũng lấy thuốc do chính tay anh mang cho.Là con cháu dâu của Diệp gia, Khúc Thanh Ca đương nhiên có muốn trở về Diệp gia, biết lão gia tử sắp đến hét thời gian, cô sấu mang đến sút cân rất nhiều.Cô lờ mờ cảm xúc Diệp Quân Tước đã cưới cô vị sự áp bức của lão gia tử, trường hợp lão gia tử chết, Diệp Quân Tước tất cả ly hôn cùng với cô ngay mau chóng không? Ý nghĩ mình còn đang mang thai một đứa trẻ khiến cô cấp thiết nuốt trôi.Khi Diệp Quân Tước ra đi ngoài, cô lao vào phòng của lão gia tử: “Ông nội… con cháu muốn thủ thỉ với ông.”Lão gia tử mỉm cười đáng yêu, ra hiệu mang lại cô ngồi xuống: “Có gì cứ nói đi, nếu bé không nói, về sau sẽ không có cơ hội nữa.”Nghĩ tới từ ‘chết, mắt cô đỏ bừng: “Ông nội, ông thực sự chỉ có tía tháng thôi sao? Sao có thể đột ngột vậy nên chứ?”Lão gia tử rất tháo dỡ mở trong vụ việc này: “Chuyện này có gì đâu?Con người luôn có ngày sinh lão dịch tử, ko ai có thể thoát được, ông chỉ nên thời điểm đến lựa chọn thôi.

Xem thêm: Top 10 Loài Hoa Kỳ Lạ Nhất Thế Giới Sẽ Làm Bạn Bất Ngờ, 17 Loài Hoa Có Hình Dáng Lạ Nhất Thế Giới

Không tồn tại gì nên buồn, cháu đang với thai đứa trẻ, đừng tất cả khóc.”Khúc Thanh Ca kìm nước mắt, cho thấy tâm bệnh tình của mình: “Cháu biết Diệp Quân Tước ko nguyện ý kết giao với cháu, anh ấy thích hợp Trần Mộng Dao. Ví như ông đi… anh ấy có thể sẽ ly: hôn với con cháu ngay lập tức, Diệp gia không tồn tại sự cung cấp của Khúc gia vẫn rất có thể đi tiếp, với phiên bản tính của anh ấy ấy, anh ấy vẫn gạt quăng quật mọi vật cản vật, làm theo ý mình. Cháu thì ko quan tâm, con cháu chỉ thấy đáng thương mang lại đứa trẻ.”Lão gia tử thở dài: “Thanh Ca, chớ lo, ông nội đang không có thể chấp nhận được việc kia xảy ra. Mặc dù ông bao gồm chết, ông cũng biến thành không dung bí nó làm âu. Ông sẽ lên kế hoạch xuất sắc nhát rồi, con cháu cứ yên trung khu đi, nó không đủ can đảm ly hôn với con cháu đâu. Tiếc nuối nuối độc nhất vô nhị của ông là tất yêu nhìn đứa trẻ chào đời, ông cầu ông hoàn toàn có thể sống đến thời khắc đó, dù chỉ nhìn một chiếc cũng được…”