Bài Thơ Hay Và Ngọt Ngào Nhất Của Nhà Thơ Xuân Quỳnh / Xuân Quỳnh/ Tuệ Ngọc Vân Vân

(tee8academy.com) - Thơ Xuân Quỳnh là ký ức của mọi người khi bám trên ghế công ty trường. Những mẩu chuyện về con người, cuộc sống đời thường được Xuân Quỳnh tự khắc họa vào từng lời thơ cùng với bao cảm xúc.

Bạn đang xem: Bài thơ hay và ngọt ngào nhất của nhà thơ xuân quỳnh / xuân quỳnh/ tuệ ngọc vân vân


Thơ xuân quỳnh về tình yêu Những bài thơ hay của Xuân Quỳnh về đất nước, gia đình và cuộc sống Thơ Xuân Quỳnh cho nhỏ bé

“Sóng” một thắng lợi khi nhắc tới ta đã nhớ ngay cho Xuân Quỳnh, thông qua đó để tìm ra tình yêu thương của cô gái dành cho cánh mày râu trai tha thiết đến nhường nào. Tình cảm ấy thừa lên trên thử thách của thời gian, sự hữu hạn của cuộc đời, đồng thời gắn với khát vọng niềm hạnh phúc muôn thuở của con người.

1. Phong cách thơ Xuân Quỳnh 

Không tự nhiên mà đông đảo người yêu quý và ưu ái dành tặng ngay Xuân Quỳnh tên thường gọi “Nữ hoàng thơ tình”. Bởi phong thái thơ Xuân Quỳnh nối liền với đông đảo tình cảm mộc mạc của cuộc sống đời thường thường nhật, nhưng mà ở đó ta thuận tiện nhìn thấy hình ảnh về thiên nhiên, gia đình, bạn dân và đất nước. 


Đặc biệt hơn hết là những bài xích thơ về tình cảm lứa song với đều cung bậc cảm xúc từ hạnh phúc đắm say mang đến nổi khổ đau tận cùng. Thơ Xuân Quỳnh không những để bạn đọc được thả hồn theo từng lời thơ, mà còn chứa đựng những tư tưởng, triết lý sâu sắc. 

Bà là trong những nhà thơ nổi tiếng nhất của ráng hệ bên thơ trẻ thời kỳ binh lửa chống Mỹ. Sát bên “Sóng”, Xuân Quỳnh còn nhằm lại dấu ấn riêng qua mặt hàng loạt những tác phẩm khác. Cùng cửa hàng chúng tôi trải lòng vào những bài bác thơ Xuân Quỳnh ngay bên dưới đây. 

2. Thơ xuân quỳnh về tình yêu 

Tình yêu thương lứa đôi là chủ đề muôn thuở, trù trừ bao câu chuyện, xúc cảm để đề cập đến. Mà có lẽ cũng không có bất kì ai định nghĩa được tình yêu là gì, vày với mỗi người sẽ bao gồm cảm thừa nhận riêng. Nhưng lúc tới với thơ Xuân Quỳnh độc giả dễ phát hiện hình ảnh, xúc cảm của chủ yếu mình. 

2.1 Thuyền với Biển

Em đang kể anh ngheChuyện chiến thuyền và biển:

“Từ ngày nào chẳng biếtThuyền nghe lời hải dương khơiCánh hải âu, sóng biếcĐưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền những khát vọngVà tình đại dương bao laThuyền đi hoài ko mỏiBiển vẫn xa… còn xa

Những tối trăng hiền khô từBiển như cô bé nhỏThầm thì gửi chổ chính giữa tưQuanh mạn thuyền sóng vỗCũng gồm khi vô cớBiển ào ạt xô thuyền(Vì tình thương muôn thuởCó bao giờ đứng yên?)

Chỉ tất cả thuyền bắt đầu hiểuBiển bát ngát nhường nàoChỉ bao gồm biển mới biếtThuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhauBiển bạc đãi đầu yêu mến nhớNhững ngày không gặp mặt nhauLòng thuyền nhức – rạn vỡ

Nếu trường đoản cú giã thuyền rồiBiển chỉ còn sóng gió“

Nếu cần cách xa anhEm chỉ với bão tố.

2.2 Sóng

Dữ dội với dịu êmỒn ào và lặng lẽSông thiếu hiểu biết nổi mìnhSóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưaVà hôm sau vẫn thếNỗi ước mơ tình yêuBồi hồi vào ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bểEm nghĩ về anh, emEm nghĩ về biển khơi lớnTừ nơi nào sóng lên?

Sóng bắt đầu từ gióGió ban đầu từ đâu?Em cũng chần chờ nữaKhi làm sao ta yêu thương nhau

Con sóng bên dưới lòng sâuCon sóng trên mặt nướcÔi bé sóng lưu giữ bờNgày tối không ngủ đượcLòng em nhớ đến anhCả vào mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương bắcDẫu ngược về phương namNơi như thế nào em cũng nghĩHướng về anh - một phươngỞ kế bên kia đại dươngTrăm nghìn con sóng đóCon như thế nào chẳng cho tới bờDù muôn vời bí quyết trở

Cuộc đời tuy nhiều năm thếNăm mon vẫn đi quaNhư biển kia dẫu rộngMây vẫn cất cánh về xa

Làm sao được chảy raThành trăm con sóng nhỏGiữa biển to tình yêuĐể nghìn năm còn vỗ. 

2.3 Dẫu Em Biết chắc hẳn rằng Anh Trở Lại

Thị trấn làm sao anh cho chiều nayMảnh tường vắng, mùa đông giá rétDẫu em biết chưa phải là vĩnh biệtVẫn thấy lòng da diết lúc phân tách xaXóm làng như thế nào anh sẽ đi quaNhững đồng lúa, sân vườn cây, bờ bãi…Dẫu em biết rằng anh trở lạiNgọn gió buồn vẫn thổi phía ko anh.Thời gian trôi theo cánh cửa một mìnhHạt mưa những vết bụi rơi thầm trên mái ngóiTờ lịch mỏng manh bay theo lòng ngóng đợiMột tuyến đường vời vợi núi thuộc sôngGọi nghìn lần thương hiệu anh vẫn luôn là khôngChỉ lá rụng dạt dào lối phốDẫu em hiểu được anh, anh cũng nhớ.Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên.

2.4 cây cỏ May

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.Tên bản thân ai gọi sau vòm lá,Lối cũ em về nay đã thu.

Xem thêm: Hoa Hậu Giáng My Sinh Năm Bao Nhiêu, Hoa Hậu Giáng My

Mây trắng cất cánh đi với gió,Lòng như trời biếc dịp nguyên sơ.Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,Thơ viết đôi dòng theo gió xa.

Khắp nẻo dưng đầy hoa cỏ mayÁo em sơ suất cỏ găm đầyLời yêu mỏng dính mảnh như color khói,Ai biết lòng anh tất cả đổi thay?

2.5 sân Ga Chiều Em Đi

Sân ga chiều em điMênh có màu nắng nóng nhạtBụi bay đầy ba lôBụi cay xè nhỏ mắt

Sân ga chiều em điGạch bên dưới chân lặng lặngBóng anh in thành tàuTóc anh xoà ngang trán

Sân ga chiều em điBàn tay domain authority diết nắmVừa thoáng còi xe tàuLòng vẫn Nam đang Bắc

Anh thương chỗ em quaNhững phố phường nhộn nhịpBỡ tưởng trong ánh đènCòn lạ người lạ tiếng

Anh thương địa điểm em quaNhững sương chiều mưa tốiDặm mặt đường xa nắng dãiChuyến phà con nước dâng

Em xao xuyến trong lòngNhớ về nơi ta ởMùa thu vàng con đường phốLá bay đầy lối qua

Ngọn đèn cùng trang thơTiếng thở đều bé nhỏMàu hoa trên cửa ngõ sổQuán nước trà mùa đông

Con tàu và cái sôngRa đi rồi trở lạiHà Nội ơi Hà NộiSân ga chiều em đi.

2.6 Nói cùng Anh

Em biết đấy là điều đang cũChuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:Sự lắp bó giữa hai tín đồ xa lạNỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau

Em đâu dám nghĩ rằng vĩnh viễnHôm nay yêu, mai hoàn toàn có thể xa rồiNiềm khổ cực tưởng như vô tậnBỗng bao gồm ngày sửa chữa một niềm vui

Điều hôm nay ta nói, ngày maiNgười kì cục nói lời yêu thương thuở trướcĐời sống chẳng vô cùng, em biếtCâu thơ đâu còn mãi ngày sau

Chẳng bao gồm gì đặc biệt quan trọng lắm đâuNhư không khí như màu xanh lá cỏNhiều đến cả tưởng như chẳng cóTrước cuộc sống rộng béo mênh mang

Nhưng hôm nay anh ở mặt emNiềm vui thú vui trong ta là gồm thậtNhư mẫu áo bên trên tường như trang sáchNhư chùm hoa mở cánh trước hiên nhà

Em hiểu rằng mỗi lúc đi xaTình anh đối với em là xứ sởLà láng rợp trên tuyến đường nắng lửaTrái cây thơm bên trên miền đất khô cằn

Đấy tình yêu, em mong mỏi nói thuộc anh:Nguồn cội của muôn vàn khát vọngLòng xuất sắc để duy trì sự sốngCho con người thực sự bạn hơn.

2.7 người mẹ Của Anh

Phải đâu bà mẹ của riêng rẽ anhMẹ là bà bầu của chúng mình đấy thôiMẹ tuy ko đẻ không nuôiMà em ơn người mẹ suốt đời chưa xong

Ngày xưa má người mẹ cũng hồngBên anh người mẹ thức lo từng lần đauBây tiếng tóc bà bầu trắng phauĐể mang đến mái tóc trên đầu anh đen

Đâu con dốc nắng đường quenChợ xa gánh nặng chị em lên mấy lầnThương anh yêu quý cả cách chânGiống bàn chân chị em tảo tần năm nao

Lời ru bà bầu hát thuở nàoChuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anhNào là hoa bưởi hoa chanhNào câu quan bọn họ mái đình cây đa

Xin đừng bắt chiếc câu caĐi về dối mẹ để mà yêu nhauMẹ không ghét bỏ em đâuYêu bằng hữu đã là dâu vào nhà

Em xin hát tiếp lời caRu anh sau nỗi lo ngại nhọc nhằnHát tình yêu của bọn chúng mìnhNhỏ nhoi thân một trời xanh khôn cùng

Giữa ngàn hoa cỏ núi sôngGiữa lòng thương mẹ mênh mông không bờChắc chiu từ đông đảo ngày xưaMẹ sinh anh để bây giờ cho em.

2.8 từ Hát

Chả dở người gì em mong nó bởi vàngTrái tim em, anh đã từng biết đấyAnh là người coi thường của cảiNên nếu đề nghị anh chào bán nó đi ngay

Em cũng không ý muốn nó tương đương mặt trờiVì vẫn tắt lúc bóng chiều đổ xuốngLại mình anh với đêm nhiều năm câm lặngMà lòng anh xa giải pháp với lòng em

Em về bên đúng nghĩa trái timBiết có tác dụng sống đều hồng cầu đã chếtBiết mang lại hầu hết gì vẫn mấtBiết rút gần khoảng cách của yêu thương tin

Em về bên đúng nghĩa trái-tim-emBiết khao khát phần đông điều anh mơ ướcBiết xúc động qua không ít nhận thứcBiết yêu thương anh và biết được anh yêu

Mùa thu nay sao bão giông nhiềuNhững cửa sổ con tàu chẳng đóngDải đồng hoang cùng đại ngàn tối sẫmEm lạc loài thân sâu thẳm rừng anh

Em sốt ruột trước xa tắp con đường mìnhTrái tim đập phần lớn điều quan trọng nóiTrái tim đập cảm giác cồn cào cơn đóiNgọn lửa nào le lói giữa cô đơn

Em về bên đúng nghĩa trái-tim-emLà tiết thịt, đời thường xuyên ai chẳng cóCũng xong xuôi đập dịp cuộc đời không còn nữaNhưng biết yêu thương anh cả khi chết đi rồi.