Nhiều tác phẩm của nhà văn Nguyên Ngọc đang thấm sâu vào lòng yêu thương văn chương của đa số thế hệ học trò. Cũng chính vì thế, khi tất cả một tác phẩm thân thuộc của ông lên phim bị làm cho hỏng, không ít người dân rất bi hùng và ấm ức. Và cửa hàng chúng tôi tin là bên văn Nguyên Ngọc cũng tương đối buồn – gồm điều ông kế hoạch sự, nể nang không nói ra. Hôm nay, ngày mừng ông thượng lâu 90, xin được share nỗi ai oán đó cùng ông.
Bạn đang xem: Đất nước đứng lên
***
Tôi chỉ xin tập trung để nói đến tính chân thật của cỗ phim.
Xem thêm: 49 Sakura Ý Tưởng - Hình Ảnh Sakura Đẹp Nhất
Tính chân thực cần có của bộ phim truyền hình lịch sử hùng hổ này đã biết thành phá hoại bởi một loạt yếu tố tạo thành thành một tập phim – từ cấu tạo xung đột, dẫn dắt mẩu chuyện đến khâu lựa chọn diễn viên, bối cảnh, phục trang, đạo cụ, âm nhạc, v.v. Nhiều khán giả cùng vai trung phong trạng cùng với tôi phần đa tự hỏi: tập phim rất tốn yếu này được tạo ra ra để triển khai gì?
Người xem ko thể tưởng tượng nổi nhân vật Núp của một thời kháng Pháp khổ sở ở Tây Nguyên lại được biểu thị trong một diễn viên bụ bẫm nần nẫn và đầy vẻ hài lòng bị đóng khố một bí quyết miễn cưỡng bởi vậy ở trong phim! Còn các nhân trang bị nữ… thanh nữ Tây Nguyên thời đó thường ở trần, theo phong tục, và cũng do nghèo túng; nhưng ở trong bộ phim truyền hình này, những đàn bà trẻ nhằm trần lộ cả hai thai vú đầy đủ lại được mặc những chiếc váy mới có thêu hoa văn rất đẹp đã cho thấy quan điểm thẩm mỹ chủ quan cùng cả ý thứ câu khách quá ư lộ liễu của những nguời làm phim.
Giữa núi rừng Tây Nguyên chập chồng và music của cồng chiêng, giai điệu trữ tình mang bóng hình đồng bằng phía bắc của một bài bác hát rất hấp dẫn như “Bộ đội về làng” (của nhạc sĩ Lê Yên) hốt nhiên trở buộc phải vá víu, lạc lõng mang đến tội nghiệp!
Lạc lõng không chỉ có vậy là phần nhiều đoạn độc thoại nội trọng tâm của Núp (lời kế bên hình)- số đông là những suy nghĩ, phần đa triết lý áp đặt, không quen với tín đồ dân Tây Nguyên trong số những năm tháng đó, lạ lẫm với bao gồm tác phẩm văn học! tập phim đầy ắp những chi tiết phong tục, vượt thãi đều cảnh trở lại sinh hoạt văn hóa truyền thống dân gian; tuy vậy chúng không nhiều được lắp với gần như tâm trạng, phần đa cảnh huống kịch tính, các số phận cụ thể, và chính vì thế cái tuyệt hảo ôm đồm, tham lam, phô bày một cách cố ý lại càng nổi cộm trong khán giả (ví dụ vượt trội nhất là đoạn những bức tượng phật nhà mồ được gom lại và được ống kính lắp thêm quay mô tả như một cuộc triển lãm tượng!). Tín đồ xem còn thất vọng trước sự mở ra trước ống kính của không ít diễn viên thiết yếu – vật dụng – phụ giống như các “hình nhân cầm mạng”, rõ ràng là thiếu sự chỉ đạo diễn xuất (hoặc lãnh đạo diễn xuất sai), bọn họ không biểu thị được cảm hứng và chổ chính giữa trạng như thước phim muốn thể hiện.
Có cảm tưởng bộ phim truyện chỉ là hồ hết đoạn biểu đạt cuộc sống một cách gượng gạo, rời rạc, lề mề về, được lắp ghép lại còn dềnh dàng về hơn! Khi bạn xem được thông tin rằng (chỉ bởi một lời thoại): địch có âm mưu sẽ rước hết cơ chế lao động bằng sắt của nguời Kông Hoa, thì liền kế tiếp được xem đa số cảnh chặt cây cổ thụ bằng đá điêu khắc sắc cạnh! Địch gồm phép thần thông chuyển đổi hay sao mà fan dân Kông Hoa dịch chuyển lên núi đựợc bình an kể cả gần như vật dụng mái ấm gia đình nhưng lại không giữ lại nổi các vật dụng lao động bằng sắt – đồ dùng dụng có ý nghĩa sống còn đối với người dân miền núi?! Nếu các nhà làm cho phim có ý định thần thánh hóa kẻ địch thì cũng yêu cầu dành vài ba mét phim để thỏa mãn óc tò mò và hiếu kỳ của khán giả (ví như đến tên quan tía Pháp phát âm câu thần chú chẳng hạn!!!). Tức thì sau phần đa cảnh quay mô tả kỹ lưỡng việc chặt cây rừng bằng đá điêu khắc với đều bàn tay bật máu ra sao, bạn xem thấy xuất hiện lừng lững một khu nhà ở rông vĩ đại với rất nhiều tấm ván ngã cỡ béo – gồm quay sệt tả. Điều phi lý bởi thế cũng xẩy ra khi tín đồ làm phim cho những diễn viên đóng lính Tây cứ tập trung vào một chỗ nhằm dân làng Kông Hoa tha hồ nước bắn, giết đến hả dạ. Đánh Tây, thịt Tây ở một vùng Tây Nguyên thời ấy dễ như thế sao? Hay tín đồ làm phim cho rằng để xuất bản lên một huyền thoại về những người dân Tây Nguyên anh hùng thì chẳng đề nghị đếm xỉa mang đến tính hợp lý, tới việc thật, tất cả sự cảm thụ của fan xem bình thường?
Diễn viên đóng góp suốt phim là một trong những người, còn khi chấm dứt thì hóa ra một bạn khác – nhân vật Núp thật một trăm phần trăm, bên dòng sông cuộn chảy, ông đứng trầm ngâm suy nghĩ… Tôi nhất thời mượn cảnh kết của phim nhằm kết thúc nội dung bài viết nhỏ này: ko hiểu anh hùng Núp thật dịp còn sống đã xem xét gì? Ông chắc chắn đã đau lòng khi biết rằng: như ở phần đông những “phim bái cụ” từ bỏ trước cho tới nay, những người dân làm điện ảnh đã ngân sách chi tiêu tốn nhát tiền của phòng nước – cũng là các giọt mồ hôi nước đôi mắt của nhân dân, trong đó có bạn dân quê hương ông – để gia công ra một bộ phim chỉ là hình bóng nhợt nhạt, mang tạo, thậm chí méo mó về đời ông, về số trời của đồng bào ông một trong những năm tháng thiết yếu nào quên ấy…